Thập Niên 70: Trở Về Trước Ngày Kết Hôn Với Tra Nam - Chương 500

Cập nhật lúc: 2025-03-08 14:51:03
Lượt xem: 745

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mấy ngày kế tiếp, chuyện đều diễn suôn sẻ, ngoại trừ chuyện của Hoàng Thịnh vẫn còn đang tiếp tục lên men.

Mấy ngày , hôm nào cũng đến công xã và trong huyện để biểu tình, chửi bới.

Tuy nhiên, bên vẫn tiến hành thực hiện hoạt động thực tế nào, ngược Nhật Báo Quần Chúng sắp xếp phóng viên thực hiện các cuộc phỏng vấn sâu với cha của Lý Nhĩ Tân và Trương Nguyệt Nhi, những vẫn đang trong bệnh viện, đồng thời nữa công bố thông tin chi tiết trong đó cho công chúng.

Còn Cố Nguyệt Hoài thì nhàn nhã, mỗi ngày ba điểm một đường qua giữa nhà, Nhật Báo Quần Chúng và lớp học buổi tối.

Nhà mới xây bắt đầu thành hình, tính theo thời gian thì đại khái trong một tháng nữa sẽ công.

Hôm nay, Cố Nguyệt Hoài đến đơn vị Ngụy Lạc gọi văn phòng.

đẩy cửa thấy một đàn ông trung niên xa lạ mặc vest thắt cà vạt trong văn phòng, bên cạnh đang giấu nụ là phó tổng biên tập Lưu Nhất Chu, cũng chính là cha của Lưu Tường.

Cố Nguyệt Hoài nhướng mày, ngước mắt mắt Ngụy Lạc, nhận tín hiệu bà truyền tới, cô còn nghĩ trì hoãn nhiều ngày như , cuối cùng xem như cũng đến. để Lưu Nhất Chu tiếp nhận vị trí tổng biên tập , nghĩ gì ?

"Cô là Cố Nguyệt Hoài?" Người đàn ông sô pha cầm ly nước, Cố Nguyệt Hoài đánh giá một chút.

Cố Nguyệt Hoài gật đầu, thái độ khẩn trương cũng tâng bốc, lạnh lùng : " ."

Người đàn ông cũng thèm để ý mà : “ là Tề Thành, tổng biên tập Nhật Báo Quần Chúng thành phố Chu Lan, nhận chỉ đạo từ trụ sở Bắc Kinh, đặc biệt đến đây một chuyến để dọn dẹp mớ lộn xộn mà cô và Ngụy Lạc gây ."

Giọng điệu của ông tuy bình tĩnh nhưng lời vô cùng sắc bén.

Cố Nguyệt Hoài tới bên cạnh Ngụy Lạc : "Lộn xộn ư? hiểu ông đang gì, bằng tổng biên tập Tề giải thích một chút xem thế nào?"

Tề Thành cau mày nhưng nhanh bình tĩnh , ông Cố Nguyệt Hoài và Ngụy Lạc đầy ẩn ý, khi tới ông cách việc chuyện của tổng biên tập Cố .

Đương nhiên ông thể lôi chuyện Hoàng Thịnh , mặc kệ bên trong như thế nào thì bề ngoài vô dụng .

Nguyệt

“Không gì cụ thể để cả, nhưng cấp quyết định sa thải các cô, cũng biện pháp gì. Cho các cô thời gian một ngày, thu dọn đồ đạc và rời khỏi Nhật Báo Quần Chúng càng sớm càng . Tiền lương trong thời gian sẽ tổng kết và trả cho các cô khi rời ."

Cố Nguyệt Hoài thở dài than vãn: "Ài, thất nghiệp, thất nghiệp , tổng biên tập , khi rời chúng nên đến công xã thông báo cho dân chúng biểu tình một câu. Từ giờ trở , bà còn là Tổng biên tập nữa, sẽ thể giúp bọn họ việc thực tế nữa .”

Giết diệt tâm là gì? Là đây.

Tề Thành và Liễu Nhất Chu sô pha đều nhếch miệng, ánh mắt cực kỳ phức tạp Cố Nguyệt Hoài.

Nếu cô thực sự dám , thể ngày mai những biểu tình đó sẽ tập trung cửa Nhật Báo Quần Chúng bắt đầu biểu tình, cứ như uy tín và danh tiếng của Nhật Báo Quần Chúng sẽ tụt dốc phanh!

Tề Thành cau mày, định tìm kiếm chỗ đột phá từ Cố Nguyệt Hoài nữa.

Ông Ngụy Lạc, định dùng lời lay động tình cảm: “Tổng biên tập Ngụy, đây đầu tiên chúng giao thiệp với . trả giá nhiều vì Nhật Báo Quần Chúng của chúng . Đối với bà mà đây như là đứa con tinh thần, theo lý thì nên bảo vệ. cấp sa thải bà là công bằng, nhưng đời nhiều chuyện thể giải thích rõ ràng, bà hiểu ?”

Ngụy Lạc nheo mắt trả lời, đang suy nghĩ gì.

Tề Thành thở dài: “ sẽ vòng vèo nữa. Trụ sở chính ở Bắc Kinh là các chịu oan ức, nhưng chúng thể áp lực từ Bộ trưởng Hoàng. Trụ sở chính sẽ bồi thường cho các hai ba tháng lương.”

Cố Nguyệt Hoài nhướng mày : “Tổng biên tập Tề, nếu thêm một câu như , e rằng tiền sẽ túi của và tổng biên tập Ngụy đúng ? Ông tính toán thật đấy, nhưng hai ba tháng lương tiền bồi thường thực sự là quá ít, nửa năm .”

“Các ông trả nửa năm tiền lương, cũng thêm gì nữa.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-tro-ve-truoc-ngay-ket-hon-voi-tra-nam/chuong-500.html.]

“Vấn đề của Hoàng Thịnh vốn dĩ như vải bó chân bà già, thúi lằng ngoằng. lập tức sẽ nhậm chức ở Quân khu 8, cũng ý định lãng phí thời gian ông , nhưng sa thải khác lý do thì thái độ nên đàng hoàng một chút."

“Nếu thì cũng ngại to chuyện lên, chỉ là ông Bộ trưởng Hoàng đặt thời hạn bao lâu cho các ông thôi? Lỡ như miệng đáng tin, mấy chuyện giả dối gì đó, thì..."

Vẻ mặt Cố Nguyệt Hoài bình tĩnh thong dong, nhưng lời tràn đầy ý uy hiếp.

Gân xanh trán Tề Thành giật giật, ông nghiến răng nghiến lợi : “Được ! Nửa năm thì nửa năm, nhưng cô , ngậm miệng . Việc gì thể việc gì , các cô tự .”

Cố Nguyệt Hoài kinh ngạc: "Tổng biên tập Tề quen tổng biên tập Ngụy lâu, ông còn tin nhân phẩm của bà ?"

Tề Thành tức giận, ông tin Ngụy Lạc ? Ông tin cô!

Ngụy Lạc vỗ cánh tay Cố Nguyệt Hoài, ngước mắt : "Mấy ngày nay sắp xếp xong hết thảy công việc, tổng biên tập Lưu thể nhanh chóng bắt đầu tiếp nhận, hôm nay chúng thể rời luôn."

Giọng của bà bình tĩnh, trong lòng thả lỏng mà nỗi buồn nhẹ giữa hai chân mày bà dường như tiêu tan nhiều.

Tề Thành khựng một chút, mặt đầy cảm khái, ông cũng hiểu rõ từ lâu Ngụy Lạc và Cố Nguyệt Hoài sớm họ sẽ đối mặt với điều gì, nhưng cả hai đều hề sợ hãi hối hận, kiên quyết vạch trần những việc xa của Hoàng Thịnh.

Giờ phút , ông khỏi khâm phục sự hiên ngang lẫm liệt của hai đồng chí nữ, đáng tiếc thời thế bây giờ do những chính nghĩa như bọn họ quyết định, nhiều , nhiều việc, đều bất đắc dĩ lựa chọn nào khác.

Ông thở dài, dậy đưa tay về phía Ngụy Lạc: “Tổng biên tập Ngụy, vui vì từng việc với bà.”

Ngụy Lạc bắt tay ông , khóe môi nhạt: “ cũng vui.”

Lúc Cố Nguyệt Hoài rời khỏi văn phòng, thu dọn đồ đạc, thu hút sự chú ý của tổ ba.

"Nguyệt Hoài, cô đang ? Đi đó?" Sắc mặt Vạn Thanh Lam thoáng khó coi, cô ngây thơ cho rằng Cố Nguyệt Hoài xin nghỉ, bởi vì cô dọn hết cả bảng và bút vẽ thường dùng trong công việc hàng ngày .

Cố Nguyệt Hoài : "Thanh Lam, từ nay chúng thể đồng nghiệp nữa . Không nhiều nữa, nếu nhớ thì cô thể tới nhà chơi. mà một thời gian nữa cũng thành phố Hoài Hải , sợ là cô cũng gặp nữa.”

dứt lời, Vạn Thanh Lam nhịn mà rơi nước mắt: "Rốt cuộc là chuyện gì ? Cô nghỉ việc ?"

"Ừm, nghỉ việc." Cố Nguyệt Hoài bình tĩnh, xong với các đồng nghiệp tổ ba của : "Cảm ơn giúp đỡ trong suốt thời gian qua. Thanh Lam, đây."

Cô tháo thẻ công tác của xuống, mặt vẫn là mấy chữ quen thuộc: Biên tập tổ ba, Cố Nguyệt Hoài.

Nghĩ cũng thật đáng tiếc, khi rời khỏi Nhật Báo Quần Chúng, cô cũng sẽ thể đến lớp học buổi tối nữa, vốn dĩ nghĩ học thêm chút gì để lúc thi tuyển sinh đại học thể dùng tới. Không ngờ còn chờ tới lúc lớp học buổi tối phân ban thất nghiệp .

khỏi cảm khái trong lòng, thật là kế hoạch theo kịp đổi.

Cố Nguyệt Hoài thu ánh mắt, cầm đồ của thong dong rời khỏi phòng việc của tổ ba. Vạn Thanh Lam chiếc ghế trống bên cạnh và thẻ công tác bàn, nhịn bàn .

Hoàng Bân Bân cũng thoáng luyến tiếc, nhưng Vạn Thanh Lam buồn bã như , khỏi đưa tay vỗ lưng cô : “Đừng nữa, là sẽ gặp nữa mà, vài ngày nữa Nguyệt Hoài kết hôn nhất định sẽ mời chúng ."

Tuy nhiên, xong lời , Vạn Thanh Lam càng thương tâm hơn.

Bởi vì cô nhớ tới lời Cố Nguyệt Hoài với mấy ngày : Trong cuộc đời, đa khác đều chỉ là những cái cây con đường phía của bạn, lẽ nếu xa hơn chúng sẽ quên mất cái cây trông như thế nào.

liệu trở thành một cái cây quan trọng gì con đường của Cố Nguyệt Hoài .

 

Loading...