Thập Niên 70: Trở Về Trước Ngày Kết Hôn Với Tra Nam - Chương 515
Cập nhật lúc: 2025-03-09 14:14:07
Lượt xem: 709
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Triệu Ngọc Long trầm mặc một lát, ông gật đầu : "Hai ngày , nhận điện báo của chủ tịch tỉnh Tống. Thành thật mà , tình huống ở thành phố Phong còn nghiêm trọng hơn nhiều so với nghĩ. Đồng chí Tống chuẩn tâm lý cho trận chiến kéo dài đó."
Mặc dù sớm chuẩn tâm lý xong , nhưng những lời của Triệu Ngọc Long, đáy lòng của Tống Kim An vẫn chùng xuống.
Cố Nguyệt Hoài ở một bên từ tốn uống nước, ánh mắt chút thương hại liếc Tống Kim An.
Anh là tay mơ bối cảnh và mới bước đời, nhiệm vụ mới tiếp nhận chính là cục diện rối rắm ở thành phố Phong, thể tưởng tượng độ khó lớn đến mức nào, nhưng dựa theo mối quan hệ với những cá nhân thông thường của con cáo già. Lúc , Triệu Ngọc Long nên tán dương vài câu và cổ vũ một chút.
Triệu Ngọc Long như thế, mà ông sớm tiêm phòng cho Tống Kim An . Từ đó thể tình huống thật sự ở thành phố Phong tệ hại đến mức nào.
Có điều, một lúc im lặng ngắn ngủi, Tống Kim An bình tĩnh : "Quản đốc Triệu, đến đây cũng đồng nghĩa với việc chuẩn kỹ càng. Chúng vẫn nên về chuyện của phố lương thực một chút , chuyện quan trọng hơn nhiều so với tình huống hỗn loạn của thành phố Phong."
Hiện tại, khắp nơi đều thiếu lương thực, khả năng cung cấp lương thực lúc để định cục diện của phố lương thực đủ để chứng minh thực lực của . Anh đánh thắng thành phố Phong và diệt trừ tất cả hỗn loạn. Sự hợp tác của lương thực là điều thể thiếu .
Lương thực vĩnh viễn là tiền tệ mạnh nhất. Đây cũng là mục đích tới đây hôm nay của .
Triệu Ngọc Long ha ha, ông chỉ Hình Kiện đang ở một bên, : "Đồng chí Tống, hôm nay tới đây thật là trùng hợp đó. Uầy, vị chính là ông chủ đằng hiện giờ của phố lương thực, Hình Kiện. Hai đều là trẻ tuổi, lời gì thể với ."
"Anh là ông chủ của phố lương thực ?" Trên mặt của Tống Kim An khó nén vẻ kinh ngạc, cái m.ô.n.g của cũng gần như vững nữa.
Anh ngờ tới một dáng vẻ cà lơ phất phơ ở mặt , mà gã là ông chủ của phố lương thực mà tốn trăm phương ngàn kế để tìm hiểu. Một như , tại lúc gã thể những chuyện mờ ám như ở trướng của Thái Lan cơ chứ?
Gã nắm giữ trong tay một nguồn lương thực định, tới thành phố Phong, gã thể vững gót chân ở bất kỳ thành phố nào ở nước Z. Đương nhiên, so sánh với bất kỳ chỗ nào khác, thành phố Phong hỗn loạn kiểm soát rõ ràng là nơi phù hợp nhất và cũng thuận tiện nhất để xâm nhập và tiến hành những trò lừa bịp.
Quan sát vẻ ngạc nhiên ở mặt Tống Kim An, Hình Kiện cảm thấy sảng khoái, gật đầu : "Đó là chuyện đương nhiên, chuyện còn có thể lừa ?"
Tống Kim An cũng phân biệt rõ trong lòng cảm giác gì, chút phức tạp.
Triệu Ngọc Long hết Hình Kiện, Tống Kim An, ánh mắt ông lóe lên: "Hai quen ?"
"Chú Triệu, chúng cháu là quen lâu." Hình Kiện thật, cũng giấu diếm.
Triệu Ngọc Long : "Ha ha, nếu hai quen lâu, chẳng là lúc bàn bạc sẽ trôi chảy như nước chảy thành sông ? Chúng đều ở thành phố Phong, đều chút việc thiết thực cho bà con nơi đây. Chúng cùng chung một mục tiêu, đó chính là chiến hữu và việc giúp đỡ lẫn là chuyện nên ."
Lời của ông đầy chính nghĩa nghiêm trang, chỉ điều ông rõ với Hình Kiện: Đồng chí Tống là của chủ tịch tỉnh Tống và mang theo nhiệm vụ tới đây. Chúng nhất định phối hợp với , nếu thì e rằng sẽ thể gặp phiền phức. Anh cái gì, gã đáp ứng thừa một chút.
Cố Nguyệt Hoài ở một bên thấy liền tức , nhưng cô chen , mà cứ tập trung nhiệm vụ phông nền của .
Mặc dù cô quan tâm phận của bại lộ, nhưng nếu thể heo thì heo , hổ dễ dàng mang ý đồ xấu để mắt tới.
Hình Kiện cũng là kẻ ngốc, gã nhận ẩn ý trong lời của Triệu Ngọc Long. Gã thoáng liếc mắt Cố Nguyệt Hoài một cái, thấy nét mặt của cô bình tĩnh, lộ bất kỳ ý kiến phản đối nào, gã : "Đó là tất nhiên, đó là tất nhiên."
Tống Kim An thở phào nhẹ nhõm, chút oán hận cuối cùng đối với Hình Kiện cũng tiêu tan.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-tro-ve-truoc-ngay-ket-hon-voi-tra-nam/chuong-515.html.]
Hình Kiện uống một hớp nước, gã vỗ ngực, gương mặt lộ vẻ hiên ngang lẫm liệt, : "Đồng chí Tống lòng chấn chỉnh thành phố Phong và khôi phục sự định cho bà con, khâm phục . Nếu gì cần phối hợp thì cứ việc là , chỉ cần là việc thể , chắc chắn sẽ từ chối !"
Tống Kim An cũng dùng giọng điệu trịnh trọng và cảm kích : "Đã như , thì mặt dân trong thành phố Phong cảm ơn !"
Đôi bên thẳng vấn đề chính. Tất nhiên là , và đều . Một giây , câu mà Tống Kim An thốt cho vẻ mặt của Hình Kiện cứng đờ: " hy vọng ông chủ Hình thể giao nguồn cung cấp lương thực cho là chính thức trong tay chính phủ."
Đuôi lông mày của Triệu Ngọc Long rung lên. Nói thật, ông cũng từng nhớ thương tới nguồn gốc cung cấp lương thực. Có điều, ông sợ chọc giận Hình Kiện. Nếu như gã trực tiếp dẫn rời khỏi thành phố Phong, đây chẳng là giao cái cục vàng cho ngoài ?
Ánh mắt của ông tràn ngập sự sâu sắc Tống Kim An, ông thầm nghĩ trong lòng, thật sự là nghé con mới đẻ sợ cọp mà.
Ông cũng điều tra qua Hình Kiện. Gã xuất từ một gia cảnh , nhưng đột nhiên tai vạ bất ngờ, tính tình hoang dã côn đồ, khó nắm bắt và là hiền lành gì. Nếu thật sự chọc giận gã , khỏi tới nguồn cung cấp lương thực, e rằng đều c.h.ế.t cùng .
Ngược , Cố Nguyệt Hoài bình tĩnh, cô sớm đoán suy nghĩ của Tống Kim An.
Ở thời đại hiện nay, lương thực là một thứ quý giá. Việc định nguồn cung cấp lương thực là điều mà nhiều nhân vật lớn kiểm soát. Ở một nơi như thành phố Phong cũng như , nắm giữ nguồn cung cấp lương thực chẳng khác nào nắm giữ quyền lên tiếng.
Trước khi Tống Kim An tới đây, chắc chắn là Tống Lâm sớm dặn dò qua, nếu có thể nắm giữ quyền khống chế phố lương thực và một cái mác chính thức nghiêm túc tay chính phủ, thì việc điều tiết thành phố Phong sẽ đơn giản hơn gấp nhiều . Miếng bánh thơm ngon , ai cũng đều thèm thuồng.
Mí mắt của Hình Kiện giật giật mấy cái, gã tìm hiểu chút tin tức từ Cố Nguyệt Hoài, nhưng cô cụp mắt xuống, trầm mặc năng gì cả.
Gã chút bất đắc dĩ, hít sâu một : "Đồng chí Tống, thật sự đồng ý yêu cầu của , nhưng chuyện mà rằng chủ nhân đằng của phố lương thực chỉ một , giữ lời cũng là ."
"Anh cũng tầm quan trọng của nguồn cung cấp lương thực, dám tùy ý nhận lời ." Vẻ mặt của Hình Kiện chút cay đắng.
"Còn nữa ?" Tống Kim An về phía Triệu Ngọc Long, chuyện ông .
Triệu Ngọc Long gật đầu : "Hoàn chính xác, chuyện , Tiểu Kiện qua cho ."
Tống Kim An nhíu mày, lập tức : "Vậy thì phiền mời đơ tới đây. chính miệng chuyện với đó. Yên tâm, thành ý, cam đoan cái giá cuối cùng sẽ cho hai hài lòng."
Nguyệt
Cố Nguyệt Hoài ngước mắt lên, cô chút hứng thú hỏi một câu: "Giá bao nhiêu?"
Tống Kim An thật sự trưởng thành , thế mà ngay cả "dụ dỗ” mà cũng dùng đến.
Nghe tiếng của cô, Tống Kim An đột nhiên lấy tinh thần, suýt chút nữa quên mất Cố Nguyệt Hoài còn ở đây. Anh nhất thời trở nên chân tay luống cuống. Vẻ tỉnh táo đó đều tan thành mây khói, chút hổ hỏi: "À thì, cũng gì."
Cố Nguyệt Hoài mỉm , cũng thèm để ý tới sự đổi của Tống Kim An, cô : "Vậy thì để đoán một chút . Anh để chính phủ nắm giữ nguồn cung cấp lương thực, cũng như nắm giữ quyền lên tiếng ở thành phố Phong. Về phần giá cả đưa , chắc hẳn là tư cách buôn bán lương thực chính thức ? Dù phố lương thực dễ chăng nữa, cũng chỉ là chợ đen. Cho dù là dân ở thành phố Phong thèm để ý tới nhưng cũng thể thoát khỏi cái danh xưng chợ đen phố lương thực."
Vẻ mặt của Tống Kim An đổi, ánh mắt của Cố Nguyệt Hoài chút sững sờ.
Triệu Ngọc Long cũng nheo hai mắt . Vốn dĩ ông còn tưởng rằng cô gái xinh là do Tống Kim An mang tới, ngờ rằng ông lầm . Cô chỉ dăm ba câu phân tích bộ suy nghĩ của Tống Kim An . Không là cô đóng vai trò gì ở trong đó nữa đây.