Thập Niên 70: Trở Về Trước Ngày Kết Hôn Với Tra Nam - Chương 527

Cập nhật lúc: 2025-03-09 14:18:50
Lượt xem: 660

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tài xế lái xe tiếp hơn hai mươi phút mới đến chân núi đá Lăng Xuyên.

Anh xuống xe, giúp Cố Nguyệt Hoài lấy sọt tre nặng trịch trong cốp xe xuống và : "Cô gái nhỏ, cái sọt của cô nặng thật đấy, cô chắc cõng nó lên núi ? , phía sâu bên trong mỏm núi Lăng Xuyên là rừng rậm, còn dã thú nữa, cho nên cô cứ dạo quanh chân núi thôi. Cô đây chờ để lát nữa chở cô về huyện ?"

Một mặt, tài xế thật sự lo lắng một cô gái xinh như Cố Nguyệt Hoài sẽ mất mạng trong miệng dã thú, mặt khác nghĩ rằng việc ăn . Số tiền kiếm từ chuyến tương đương với tiền mà việc trong vài ngày mới , nếu thể chở cô về, chẳng thể kiếm thêm một khoản ?

Cố Nguyệt Hoài : "Không cần , bác tài cứ về ."

Tài xế thở dài, miễn cưỡng nữa. Anh đặt đồ xuống vệ đường xoay lên xe, lúc sắp còn dặn thêm vài câu: "Cô gái chú ý an nhé, nhớ lên đỉnh núi bên đấy, nơi đó đang chiến tranh, tên bay đạn lạc khắp nơi, dễ hiểu lầm là gián điệp mà g.i.ế.c chết. Trên núi... haizz, chung là cô nên cẩn thận."

Cố Nguyệt Hoài gật đầu, tài xế lái xe xa, bao lâu chiếc xe biến mất dãy núi.

tiếp tục ở mà cõng sọt tre to bằng nửa lên và xách túi, men theo con đường nhỏ ngoằn ngoèo, chênh vênh để lên núi.

Địa hình mỏm núi Lăng Xuyên hiểm trở, rừng cây khổng lồ mọc khắp nơi, giữa ngày hè, xung quanh các cây to nhiều rắn rết, côn trùng và chuột.

Cố Nguyệt Hoài bộ mười phút gặp một con rắn xanh to xấp xỉ cổ tay, cô thuận tay ném một cục đá khiến nó sợ hãi bỏ . Quãng đường kế tiếp, cô dùng gậy gỗ đánh cây cỏ xung quanh để tránh giẫm rắn rết, côn trùng.

Giữa trưa, Cố Nguyệt Hoài leo lên đến lưng chừng núi, thấy khắp nơi đều là những cây cao to và dây leo, cô cảm giác như bản trở khu vực phía núi của đại đội sản phẩm Đại Lao Tử, nơi cô và Yến Thiếu Ngu gặp bầy sói, điều nơi vắng vẻ hơn.

Cố Nguyệt Hoài nhíu mày, rừng cây sâu hun hút thấy điểm cuối mà rầu rĩ thở dài.

Cô càng sâu trong thì càng tới gần nước M, bên ngọn núi là vách đá dựng , phía vách đá là biển rộng. Nếu tránh né tai mắt của nước M, trung đội 168 chắc chắn ẩn nấp ở nơi kín đáo.

Nếu là cô, lẽ cô sẽ chọn vị trí ẩn nấp gần vách đá, dẫu môi trường trong núi quá ẩm ướt và nhiều rắn độc.

mà trong tay cô chỉ bản đồ sơ lược, thực hiểu rõ địa hình nên đây chỉ là suy đoán khách quan của bản cô mà thôi.

Cố Nguyệt Hoài nghĩ ngợi vài giây đặt sọt tre xuống, cô xổm, nhắm mắt và sờ thực vật trong núi. Vị trí ngón tay tiếp xúc với cỏ cây ánh sáng xanh lập lòe, những tia sáng nhỏ xuyên qua phiến lá. Mặc dù gió nhưng cỏ cây nhúc nhích, cành lá đong đưa cảm giác thư giãn như tắm nước cam lộ.

Giây tiếp theo, Cố Nguyệt Hoài mở mắt , đáy mắt trong suốt như pha lê dường như một tia sáng xanh loé lên.

Cô đeo sọt lên lưng nữa thẳng, khuôn mặt lộ biểu cảm vui vẻ.

Nguyệt

như cô dự đoán, năng lực chữa lành chút thể thúc giục sự sinh sôi của thực vật mà đồng thời còn nhận tin tức đó thực vật truyền . Giống như cô thể thấy thực vật chuyện, điều khiến cảnh lạ lẫm xung quanh bỗng trở nên thiết lạ thường.

Cô giống như là một cái cây, một cọng cỏ, một đoá hoa, một sợi dây leo một cây đại thụ... Sinh và lớn lên ở mỏm núi Lăng Xuyên.

Từ tin tức do thực vật truyền đến, Cố Nguyệt Hoài dễ dàng tránh né những bụi cỏ rắn độc và nhện, cả quãng đường đều suôn sẻ.

Tốc độ của cô cũng nhanh hơn lúc , gần chạng vạng Cố Nguyệt Hoài mới dừng .

về phía những cây to cao chọc trời núi, sắc trời tối ôm, nếu vì cô uống nước suối trong gian một thời gian dài khiến các giác quan phát triển mạnh mẽ hơn thường, e rằng trong màn đêm tối tăm cô chẳng khác gì mù.

Cố Nguyệt Hoài bĩu môi, xuống phía một tán cây to phủ đầy dây leo. Cô lấy bánh bao nóng hổi trong gian ăn từng ngụm một, khi ăn xong hai cái bánh bao thịt và uống hết nửa bình nước để lấp đầy bụng, cô tiếp tục lên đường.

Với cô, gian tối đen như mực chẳng khác gì ban ngày cả, vấn đề quan trọng nhất bây giờ là tìm Yến Thiếu Ngu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-tro-ve-truoc-ngay-ket-hon-voi-tra-nam/chuong-527.html.]

Chỉ khi đặt bản cảnh của khác thì bạn mới điều kiện ở nơi tệ thế nào, mặc dù những chướng ngại ở đây chẳng là gì với cô, nhưng nước đọng lá cây và nước trong khí thỉnh thoảng vẫn nhiễu lên quần áo ẩm ướt, dính sát da cô.

Vào nửa đêm, khi gian trong rừng tối đến mức vươn tay cũng thấy rõ ngón tay, Cố Nguyệt Hoài vẫn cẩn thận tiếp.

Dọc đường dựa năng lực đặc biệt của bản , cô tránh nhiều động vật độc và dã thú. Nơi hổ danh là biên giới giữa hai nước, trong rừng vẫn còn hổ và báo sinh sống.

Thời kỳ ngành công nghiệp khai thác gỗ vẫn phát triển, nhiều nơi nguy hiểm khai phá, giống như mỏm núi Lăng Xuyên. Bởi , trung đội 168 mới thể trốn ở đây lâu như nước M phát hiện.

Trong khi tìm , binh lính của nước M cũng sẽ gặp những nguy hiểm tương tự. Ở những địa phương như thế , chỉ cần rắn độc cắn một phát là thể mất mạng, bởi việc tìm của bọn họ sẽ hạn chế nhiều.

Không thời gian trôi qua bao lâu, lúc Cố Nguyệt Hoài dừng chân uống nước, ngay khi cô nghĩ bản sẽ thu hoạch gì sắc mặt cô bỗng trở nên lạnh lùng. Theo tin tức do thực vật trong rừng truyền đến, phía một nhóm sinh vật sống kích thước lớn đang hoạt động.

Cố Nguyệt Hoài khom lưng, cẩn thận chuyển tới gần, nếu nguy hiểm cô sẽ trốn gian Tu Di ngay lập tức.

Tuy rằng cô năng lực chữa lành, thể thúc đẩy sự sinh trưởng của thực vật, ở đây khả năng tương đương với một vũ khí lực sát thương cực mạnh, nhưng nếu tới bước đường cùng thì nên xảy xung đột với dân bản địa sống trong rừng, lẽ cô sẽ đường vòng.

Cố Nguyệt Hoài vốn cho rằng sinh vật sống đang hoạt động ở phía là động vật sống bầy đàn, ví dụ như sói chẳng hạn. khi thấy đống lửa và tiếng bước chân của con , cô lập tức nín thở, hạ thấp xuống.

Đây là đầu tiên cô chạm mặt con khi tiến mỏm núi Lăng Xuyên.

Hiện tại cô xác định xem đám phía của nước Z nước M.

Cố Nguyệt Hoài hít sâu một , đảo mắt sang. Khi thấy mái tóc vàng lấp ló phía đống lửa cháy hừng hực, cô thất vọng nhíu mày. Quả nhiên cô may mắn, những mà cô gặp là đám giặc của nước M.

Bọn họ nướng thịt bò đóng hộp và thịt khô lửa, mùi thơm nồng nàn lan tỏa trong khí.

"Đám lính nước Z đáng chết, trốn giỏi như chuột !"

"Chúng tìm kiếm suốt mấy ngày, bọn lính nước Z lương thực, chắc chắn cầm cự bao lâu."

Đám lính nước Z tìm sư đoàn của bọn họ suốt mấy ngày liên tiếp, còn bao nhiêu lương thực, chắn chắn bọn chúng sẽ cầm cự bao lâu."

"Ha ha ha, đến lúc đó chúng nhất định sẽ bắt trung đội 168 và lập công lớn!"

...

Một đám giặc tây ăn canh nóng c.h.é.m gió, sức tưởng tượng bọn họ sẽ chiến thắng trong trận chiến .

Cố Nguyệt Hoài hiểu tiếng Anh, sự u ám hiện lên trong mắt cô. Cố Nguyệt Hoài đảo mắt quan sát đám lính nước M, quân của bọn họ nhiều, chỉ mười , lẽ đây là một tiểu đội, dẫn đầu là sĩ quan.

Cố Nguyệt Hoài híp mắt, quyết định chờ đến lúc bọn họ ăn xong, cơ thể mệt mỏi mới tay.

, cô định tha cho đám giặc nước M . Trên chiến trường, tình thế xoay chuyển nhanh chóng, bao nhiêu của nước Z bọn họ c.h.ế.t trong tay chúng. Huống chỉ, mâu thuẫn là do nước M khơi mào , cho nên thể tha thứ .

Cô là quân y của quân khu thứ tám, tuy thuộc bộ phận tác chiến nhưng vai vẫn mang trọng trách, thế nên cô thể nương tay với kẻ địch .

 

Loading...