Thập Niên 70: Trở Về Trước Ngày Kết Hôn Với Tra Nam - Chương 586
Cập nhật lúc: 2025-03-10 10:52:01
Lượt xem: 686
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ăn uống xong, Cố Nguyệt Hoài và Yến Thiếu Ngu cáo từ rời .
Tuổi Quả Tử còn nhỏ, nhất là lúc theo sở thích thì sẽ bám lấy Cố Nguyệt Hoài buông.
Yến Thiếu Ngu nhíu mày chằm chằm thằng nhóc , vẻ mặt vui.
Nguyệt
Cố Nguyệt Hoài bật , sờ đầu Quả Tử: “Đợi lát nữa trở về sẽ mang cho con kẹo ăn, ?”
Quả Tử kẹo ăn xong thì đôi mắt nhỏ sáng lấp lánh, liên tục gật đầu ngừng: “Được , ăn kẹo! Kẹo!”
Thật vất vả thoát khỏi nhóc con, Yến Thiếu Ngu kéo Cố Nguyệt Hoài về nhà, sợ bám lấy.
Chị dâu Thành vui mừng ha ha ngừng, với Thành Cương bên cạnh: “Ộng dáng vẻ đáng tiền của Yến thiếu tá kìa, Quả Tử của mới lớn tí tẹo đề phòng, nếu nhà con, chẳng ngày nào cũng dám chợp mắt ?”
Thành Cương gật đầu thật mạnh: “Khỏi , đúng là khả năng.”
Bỗng nhiên đôi mắt chị dâu Thành xoay chuyển: “Nếu sinh con gái thể giống như em gái Cố, da trắng, mắt to, dáng vẻ xinh trắng trẻo ? Như nếu thể lớn lên cùng Quả Tử của , sẽ cơ hội?”
Thành Cương thì liếc mắt chị dâu Thành: “Bà dáng vẻ hai vợ chồng nhà nó là ngay sinh em bé chắc chắn sẽ giống những bé trai, bé gái Tòa Quan Âm, điều bà dòm thằng con ngốc nghếch nhà bà xem, thể coi trọng ?”
Ông kéo chị dâu Thành phòng, dáng vẻ vui thì nhịn thở dài.
“Nói một câu an ủi bà, cái tuổi của Yến thiếu tá , mới đầu lập công chiến trường, còn trẻ, phía Từ thủ trưởng, nhiều cơ hội, thể lên tới vị trí nào thì chúng cứ yên lặng mà chờ xem.”
Trong lúc chuyện, Thành Cương giơ tay chỉ lên trời, vẻ mặt cực kỳ hâm mộ, nhưng cũng hề tí ghen ghét nào.
Những tự nhận thức, bọn họ như , cả đời thể lăn lộn ở cấp tá thì may mắn .
Đừng hai bên bây giờ một bàn cơm, chắc chắn cùng một giai cấp.
Sau khi chị dâu Thành xong thì vẻ mặt thổn thức và im lặng, bà lặng lẽ dọn dẹp bát đũa và bếp lò.
Bà loại phụ nữ cái gì cũng hiểu, mặc dù lời của Thành Cương đơn giản nhưng bà cũng thể hiểu , đơn giản mà chính là tiên cần nhắc tới dáng vẻ gì, chỉ từ tiền đồ thôi, bản bản lĩnh với .
Trong tay Quả Tử cầm một quả trứng gà trắng nõn ăn cẩn thận, lời cha nhưng hiểu, đôi mắt trong veo chớp chớp, mùi vị trứng gà khiến bé nhịn híp mắt mở mắt, dáng vẻ vui vẻ đắc ý.
Dáng vẻ của bé ngược khiến bầu khí vẻ nặng nề trong phòng phai nhạt , chị dâu Thành mỉm mắng một câu: “Không tiền đồ.”
Thôi thôi, chỉ thể thể một nhà hạnh phúc ở bên như , cái khác liên quan gì ?
Nghĩ như , chị dâu Thành nhịn đầu , quả nhiên Thành Cương đang bà , hai .
Trên đường Cố Nguyệt Hoài và Yến Thiếu Ngu tới gia chúc viện, thỉnh thoảng sẽ thấy phụ nữ xách theo thùng nước tới bờ biển, bọn họ tốp năm tốp ba kết bạn thành đàn, , đều là nhận lúc thủy triều xuống mà nhặt chút đồ hải sản để nấu một bữa ngon.
Trên đường , Yến Thiếu Ngu đều liên tục đầu về phía Cố Nguyệt Hoài, điều kìm nén hỏi, chờ đến nhà, đóng cửa lập tức hỏi: “A Nguyệt, em sẽ thật sự tham gia huấn luyện biển chứ?”
Lông mày xinh của nhíu , nắm c.h.ặ.t t.a.y Cố Nguyệt Hoài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-tro-ve-truoc-ngay-ket-hon-voi-tra-nam/chuong-586.html.]
Cố Nguyệt Hoài ngạc nhiên, né tránh tay qua một bên rót ly nước: “Anh cứ để em tham gia như ?”
Yến Thiếu Ngu mím môi, lông mày nhíu chặt vẫn giãn : “Anh từng tận mắt thấy huấn luyện biển, vô cùng khắc nghiệt, hơn nữa tàn khốc với phụ nữ, ngày qua ngày huấn luyện, sức khỏe em chịu nổi.”
Cố Nguyệt Hoài thấy lo lắng thật sự thì khỏi thở dài: “Được , cũng nhất định sẽ tham gia, em chỉ chứng minh một vài suy đoán, nếu thể thì chừng chúng còn thể kinh doanh thủy sản đấy.”
Yến Thiếu Ngu sững sờ, hiểu bỗng nhiên chuyển dời từ huấn luyện biển thành kinh doanh thủy sản.
Bỗng nhiên khẽ cau mày, nhỏ giọng : “Em là sức mạnh chữa trị của em thể sử dụng cho thực vật biển?”
Cố Nguyệt Hoài uống hết mấy ngụm nước, đầu dùng ánh mắt chút tán dương về phía : “Được đó, đầu óc thông minh.”
Yến Thiếu Ngu bất đắc dĩ cô: “Kiểm tra suy đoán thì thể bây giờ, cũng cần tham gia huấn luyện biển.”
Cố Nguyệt Hoài xong thì khẽ kích động: “Ừm, nếu bây giờ em thử xem nhé?”
“Đi thôi.” Yến Thiếu Ngu gật đầu, kéo tay cô cửa.
hai ngoài chiến sĩ nhỏ trạm thông tin chặn : “Là Yến thiếu tá ? Ngày lễ trao quân hàm thấy , chính là ! Yến thiếu tá, điện báo của ngài từ quân khu thứ sáu thủ đô gửi tới.”
Cố Nguyệt Hoài hỏi: “Quân khu thứ sáu? Là nhà họ Lăng ? Không , , tự em biển cũng .”
Yến Thiếu Ngu nhíu mày: “Vẫn là hai cùng , điện báo cũng vội.”
“Không , mau xem , Thiếu Ương trở về thủ đô thích ứng , trong điện báo nhà họ Lăng chắc , nhận tin ban đêm với em, một em thể , .” Cố Nguyệt Hoài xong thì vội chạy mất.
Yến Thiếu Ngu đuổi theo vài bước nhưng đưa điện báo trạm thông ngăn cản, nhỏ giọng thầm thì: “Yến thiếu tá, điện báo.”
Anh gương mặt vô tội của đưa điện báo nhỏ, mí mắt khỏi giật giật, ngón tay thon dài bóp trán: “Đi thôi.”
Bên , Cố Nguyệt Hoài chạy mấy bước tới bờ biển, ven đường cũng chiến sĩ của trạm gác, thấy cô từ gia chúc viện thì ngay là vợ quân nhân nên cũng ngăn cản, cô thẳng tới bờ biển mà gặp trở ngại gì.
Nước biển rút, những tảng đá ngầm ban đầu ngoi lên đều hiện .
Cố Nguyệt Hoài cởi giày bước bãi cát mềm mại mà nóng hổi, nơi nhiều vỏ sò, thỉnh thoảng còn cua nhỏ bò ngang, nhóm bà vợ quân nhân thì xách theo thùng nước bãi biển đào sò, bắt cua.
Cô ngoài một lát về phía bờ biển.
Thực vật biển cũng ít, trong đó tảo biển lượng nhiều nhất và cứng nhất, ngoài còn tảo xanh, rong biển, tảo đỏ, san hô, dương xỉ, các loại thạch trắng, nhiều vô kể. Sức mạnh chữa trị thể điều khiển thực vật, thông qua sự xâm nhập của thực vật, còn thể truyền về thông tin chính xác cho cô, cứ như bắt cá biển, cua biển, tôm biển gần như là chuyện dễ như trở bàn tay.
Bờ biển thỉnh thoảng vang lên tiếng hoan hô mừng rỡ của nhóm bà vợ quân nhân, thể thấy bọn họ tìm hải sản quý giá gì đó.
Trong lòng Cố Nguyệt Hoài suy nghĩ chuyện gì khác, khi cô chạm dòng nước biển ấm áp, sức mạnh chữa trị tuôn trào, cô nhắm mắt , sức mạnh chữa trị tản khắp nơi giống như tơ nhện, hễ mà thực vật đáy biển nào chạm tới thì đều nhịn xòa cành lá , phát tiếng kêu mừng rỡ.
Cô tiếp tục xuống phía , thông qua sự hồi đáp của thực vật đáy biển, gần như thu nhận hết cảnh tượng vùng biển chân mắt.