Thập Niên 70: Trở Về Trước Ngày Kết Hôn Với Tra Nam - Chương 620
Cập nhật lúc: 2025-03-10 12:13:04
Lượt xem: 742
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vạn Bình Trai, nơi cư trú 06.
Ánh đèn trong phòng tắt hết, trong gian phòng ngủ, chỉ còn một ngọn đèn nhỏ, đang phát thứ ánh sáng quái dị.
Sử Uyển Đình ghế, mặt hề chút biểu cảm, chỉ chằm chằm phụ nữ đang mân mê miệng vết thương mắt.
Đây là một phụ nữ cực kỳ xinh , dung nhan của bà diễm lệ, với một khuôn mặt hạt dưa trắng nõn nà, đôi môi mảnh khảnh, nhin nhiều thêm vài phần khắc nghiệt, chẳng qua, lúc động tác trong tay bà cực kỳ quỷ dị đáng sợ.
Bà để lộ cặp đùi trắng như tuyết, đùi một miệng vết thương đầm đìa m.á.u tươi trông là dữ tợn.
Mà ngón tay sơn bằng màu đỏ tươi đang cầm một con sâu trắng tuyết, đặt nó miệng vết thương, hình to béo của con sâu ngừng mấp máy, qua bao lâu, thể trắng tuyết của nó tràn ngập từng vệt tơ máu.
Tuy rằng sự quỷ dị của giáng đầu sư từ , nhưng thấy một màn , Sử Uyển Đình vẫn cảm thấy ớn lạnh trong lòng.
Chỉ điều, cô là từng c.h.ế.t một , còn cái gì sợ nữa?
Nghĩ như , Sử Uyển Đình liền thả lỏng đầu óc, bảo hổ lột da, lúc nào cũng hơn nữa lột da tróc xương.
Ngọc Yêu Nương thả con sâu hộp, nhẹ giọng mở miệng : "Nhiều m.á.u như , thể để lãng phí ."
Giọng của bà cực kỳ quyến rũ, đến mức lọt tai sẽ khiến thể nóng lên, một phụ nữ như , thể nghi ngờ chính là một báu vật trời sinh.
Sử Uyển Đình nhắm mắt mở , sự kiên nhẫn trong lòng sắp cạn kiệt, cô hạ giọng, lạnh lùng âm u : "Đại nhân, bí mật của đều hết cho ngài , rốt cuộc ngài đồng ý với yêu cầu của ?"
Nghe , mặt mày Ngọc Yêu Nương hiện lên một tia trào phúng, ánh mắt phong tình đảo qua Sử Uyển Đình đang nghiêm chỉnh.
Theo những gì bà thấy , Sử Uyển Đình xuất hiện ánh sáng màu đen, khác với bộ dạng đỏ phiếm ánh kim khi đầu gặp mặt, nếu cô thật sự thể kể các bước và quá trình của "thuật nuôi quỷ trong cơ thể trẻ sơ sinh", bà thật sự dám tin, đây thực sự là may mắn mà bà trúng, lúc mới qua bao lâu, thế mà cô đổi một cơ thể mới.
mà, khi lăn lộn một hồi, cũng tiêu hao cạn kiệt vận may của .
Cứ việc Ngọc Yêu Nương trong lòng chán ghét, khi lời buột miệng thốt vẫn mang theo vài phần ôn hòa: "Cố Nguyệt Hoài mà cô nhắc đến, thực sự một món bảo bối thể dự trữ lương vô hạn như ? Cô lừa gạt đấy chứ?"
Sử Uyển Đình hít sâu một : " nhiều , đó là sự thật! Hơn nữa bảo bối đó của cô còn thể khắc chế thuật hàng đầu, đó là khắc tinh của ngài! Ngài cần g.i.ế.c c.h.ế.t đó, mới thể vĩnh tuyệt hậu hoạn!"
Ngọc Yêu Nương khúc khích: "Sao nóng nảy đến thế? Bé ngoan, còn thể tin cô ?"
Bà kéo thể thương lên, đến phía Sử Uyển Đình, ngón tay nhẹ nhàng lướt qua cổ cô , chợt phục xuống ghé bên tai cô : "Cô yên tâm , nhất định sẽ giúp cô g.i.ế.c Cố Nguyệt Hoài."
Nguyệt
Ngọc Yêu Nương dừng một chút, ngay đó hô hấp ngừng : "Bây giờ , thế nào mà cô thể c.h.ế.t sống ?"
Sử Uyển Đình nhăn mày , bỗng nhiên dậy bước khỏi gông cùm xiềng xích của Ngọc Yêu Nương: "Ngài tin ? , c.h.ế.t ở trong gian của Cố Nguyệt Hoài, khi tỉnh dậy thì ở trong xác , về phần nguyên nhân vì , thật sự ."
Cô là Điền Tĩnh, hiện giờ cũng là Sử Uyển Đình.
Mang theo sự oán hận ngập trời trở về, từng nghĩ tới việc đánh bậy đánh bạ vô tình đến quân khu thứ tám, vặn đụng Cố Nguyệt Hoài và Yến Thiếu Ngu, trong lòng cô rõ ràng, Cố Nguyệt Hoài sẽ bỏ qua cho cô , vì chờ chết, bằng nên nghĩ cách khác.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-tro-ve-truoc-ngay-ket-hon-voi-tra-nam/chuong-620.html.]
Cho nên, cô chút do dự đến thủ đô, tìm Ngọc Yêu Nương, thi triển thuật hàng đầu quỷ cho khi .
Khi đó thực cô cũng tin tưởng Ngọc Yêu Nương, dù thì cô cũng chỉ là một ngẫu nhiên bà gặp đường khi cải trang thành thầy bói đoán mệnh mà thôi.
Lúc đó, cô tưởng rằng Ngọc Yêu Nương chỉ lấy cô trêu đùa, chỉ vì lừa tiền, nhưng khi thực sự chứng kiến thủ đoạn của giáng đầu sư, cô mới thế giới sống hẹp hòi bao nhiêu, mà thế giới trong cuốn tiểu thuyết cũng đơn giản.
Ngọc Yêu Nương nheo đôi mắt xinh , nghiêm túc quan sát cô vài , chợt vẻ mặt dịu xuống: "Được , chúng hiện tại là quan hệ hợp tác, bài xích và phòng với như cũng chuyện lành gì, tới đây, xuống, chúng tiếp tục bàn bạc về Cố Nguyệt Hoài ."
Xưa bà luôn lợi thì dậy sớm, lúc tay giúp đỡ Điền Tĩnh, chẳng qua chỉ là vì cô là may mắn, lợi cho bà và Khương Bính Nhung mà thôi, đáng tiếc, phế vật chỉ thất bại, còn tiêu hao hết tất cả vận may của bản .
Cô của hiện tại, cùng lắm chỉ là một cái khác hồi rõ đầu rõ đuôi, hoạt đồng bằng oán niệm, sớm muộn gì cũng c.h.ế.t chỗ chôn.
Tuy nhiên, phế vật cũng cách dùng của phế vật, tất cả đều phụ thuộc thủ đoạn của thao túng.
Trong lòng Sử Uyển Đình thoáng buông lỏng, vòng sang bên cạnh xuống, vẫn luôn giữ cách với Ngọc Yêu Nương.
Ngọc Yêu Nương khẩy một tiếng, cũng thèm để ý, đến mép giường xuống, ngón tay gõ nhẹ, một con rắn nhỏ màu xanh tươi liền chui từ vạt áo của bà , nó chỉ to bằng chiếc đũa, trong khủng bố chút nào, chỉ là sự kết hợp giữa mỹ nhân và rắn rốt cuộc vẫn mê .
Sử Uyển Đình cũng thái độ của quá mức cấp tiến, để tránh việc trở mặt với Ngọc Yêu Nương, khỏi hạ giọng : "Ngài chuyện gì về Cố Nguyệt Hoài? cho ngài tất cả những gì ."
Ngọc Yêu Nương đùa giỡn với con rắn xanh: "Chỉ cần rằng hiện tại cô đang ở , chúng cần tìm cô ."
"Quân khu thứ tám, Cố Nguyệt Hoài hiện tại đang quân y trong quân khu thứ tám, cô kết hôn, gả cho con trai cả của nhà họ Yến là Yến Thiếu Ngu, thực , cho dù vì ân oán cá nhân, ngài cũng thể g.i.ế.c cô , nếu , đối với phe Khương mà nó cũng chuyện gì."
Sử Uyển Đình, hoặc là Điền Tĩnh, giọng điệu bình tĩnh, nhưng trong lời dùng hết sức lực xúi giục, hề che giấu chút nào.
Ban đầu cô cho rằng khi xong lời , Ngọc Yêu Nương sẽ chỉ lạnh lùng , giống như tiên nhân bễ nghễ coi thường chúng sinh như con kiến, ai ngờ, khi bà xong, sắc mặt thế mà đổi đột ngột, nắm chặt cơ thể con rắn nhỏ, con rắn nhỏ đau, phát tiếng rên rỉ "xì xì xì".
Hàng mày liễu của Ngọc Yêu Nương dựng ngược, lạnh lùng : "Cô cái gì? Quân khu thứ tám? Nhà họ Yến? Vì đây con ?!"
Điền Tĩnh hoảng sợ, suýt chút nữa ngã xuống khỏi ghế.
Cô lùi về phía vài bước: "Cho dù cô gả cho Yến Thiếu Ngu, đến quân khu thứ tám thì thế nào? Ở trong mắt phe Khương, cô cùng lắm chỉ là một con kiến nhỏ thể bóp c.h.ế.t bất cứ lúc nào, tại ngài khẩn trương như thế?"
"Ngu xuẩn!" Ngọc Yêu Nương khó thở, hung hăng ném mạnh con rắn xanh trong tay ngoài, ném thẳng lên Điền Tĩnh.
Sắc mặt Điền Tĩnh trắng tái nhợt, nhưng dám lộn xộn, cô đồ vật trong tay phụ nữ đều là chất độc, lỡ cắn một phát, e rằng chỉ vài phút sẽ mất mạng, cô thể để sinh mệnh dễ dàng gì mới đạt hủy trong tay Ngọc Yêu Nương.
Ánh mắt Ngọc Yêu Nương oán độc, giống như con rắn độc chọn để ăn thịt: "Đáng lẽ nên nghĩ tới, lẽ nên sớm hơn."
Bà hung hăng những lời , dậy lập tức bên ngoài, sải bước dài, để ý đến miệng vết thương đùi.
Điền Tĩnh hành động của bà dọa sợ, im như ve sầu mùa đông, thể tưởng tượng đến sự tình liên đến Cố Nguyệt Hoài, dám ở chỗ , khẽ cắn môi đuổi theo, chờ đến khi cô đuổi theo xuống lầu, liền thấy Ngọc Yêu Nương đang chuyện điện thoại.