Thập Niên 70: Trở Về Trước Ngày Kết Hôn Với Tra Nam - Chương 629
Cập nhật lúc: 2025-03-10 12:16:32
Lượt xem: 797
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lúc Cố Nguyệt Hoài xuống xe lửa, là buổi chiều.
Cô mua một tờ báo mới nhất ở nhà ga, tin tức bùng nổ phát hành, mím môi.
Khương Bính Nhung liên quan đến nhiều tội danh như án hối lộ, án g.i.ế.c , án mưu hại, v.v., do hội ủy viện giám sát quốc gia điều tra và kết luận. Tòa án quân sự thẩm tra khởi tố, mới đây cũng bắt giữ Khương Bính Nhung và những liên quan khác.
Phe Khương rơi đài, nghiễm nhiên thành kết cục định, đối với dân chúng mà cũng chỉ là một nhân vật lớn ngã ngựa bởi vì phạm tội, ảnh hưởng đến cuộc sống hàng ngày của bọn họ, nhưng đối với nhiều mặt ở thủ đô mà , cũng là một trận động đất lớn.
So với nội dung báo, thật cô càng chú ý đến chữ ký phía cùng của bản thảo tin tức hơn.
Tờ báo , đến từ “Nhật Báo Tiên Phong”, tờ báo mới nổi , một vị chủ bút trẻ tuổi: Yến Thiếu Ương.
Cố Nguyệt Hoài nhếch khóe môi, yên lặng cất báo , trở về nhà.
*
Khi Cố Nguyệt Hoài đến đại đội sản xuất Đại Lao Tử, bà con trong đại đội đang hừng hực khí thế xếp hàng nhận lương thực ở chỗ chăn nuôi.
Bà con thấy cô vui vẻ chào hỏi: “Tiểu Cố? Tiểu Cố trở về ?”
“Vâng, về ạ.” Cố Nguyệt Hoài mỉm chỗ chăn nuôi, Vương Bồi Sinh đang cùng kế toán của đại đội hạch toán lượng lương thực, bí thư chi bộ Vương Phúc thì đang phát lương thực cho , lúc thấy cô cũng nhiệt tình chào hỏi.
Hoàng Phượng Anh vốn dĩ cũng ở đây trợ giúp, ngẩng đầu lên, vui vẻ : “Ơ, Tiểu Cố, chuyện vui ! Bộ đội cho nghỉ phép hả? Mau mau mau, mới trở về gặp chuyện , cha cô tới thì vặn để cô mang một phần lương thực về luôn.”
Cô liếc mắt lương thực một cái nơi đến.
Hoàng Phượng Anh tưởng cô nghi ngờ, mỉm giải thích một câu: “Tống Kim An, thanh niên trí thức Tống đấy, còn nhớ ? Cô xem, lúc cũng với một tiếng, đột nhiên trở về cho lương thực, thằng nhóc đúng là rộng rãi.”
Cố Nguyệt Hoài tiếp, khẽ : “ nhận , cho lấy thêm .”
Cô xoay rời khỏi chỗ chăn nuôi, nụ mặt cũng nhạt .
Tống Kim An thật sự là một lương thiện, nếu như thể liên lụy, tất nhiên cũng là một vị quan vì nhân dân phục vụ.
Lúc cô đến ngoài sân của nhà họ Cố thì thấy Yến Thiếu Ly đang cho heo ăn, hiện giờ cô vô cùng thành thạo, mà hai con heo trong chuồng cũng lớn hơn nhiều. Vang vọng tiếng rì rậm, trong nhà vang lên tiếng gọi ăn cơm của Bạch Mân.
Cố Nguyệt Hoài khẽ, lâu thấy khói lửa trong nhà, ngược cũng nhớ.
Nghe thấy động tĩnh, Yến Thiếu Ly sửng sốt một chút, cô ngoáy ngoáy lỗ tai: “Nghe lầm ư?”
Cố Nguyệt Hoài bật , gõ gõ hàng rào gỗ: “Thiếu Ly.”
Yến Thiếu Ly bỗng nhiên đầu, khi thấy Cố Nguyệt Hoài, nước mắt trong mắt bỗng chốc ứa . Cô vội vàng chạy tới mở cửa, mở , chú ý tới cơ thể khác thường của cô, đôi mắt trợn thật to: “Đây, chị dâu, em...”
Cô ấp úng, bỗng thể một câu trôi chảy, ngay đó òa thành tiếng.
Từ nhỏ Yến Thiếu Ly từng chịu khổ, khi xuống nông thôn cả và chị dâu chăm sóc, nhưng bỗng nhiên đều , trong lòng cô cũng bất an, nhưng cũng hiểu cần kiên cường, còn chăm sóc cho Yến Thiếu Đường thật . Cho nên, mặc dù thời gian tinh thần căng thẳng, cũng kể với khác. Giờ đây thấy Cố Nguyệt Hoài đột nhiên trở về, còn mang theo điều bất ngờ đầy kích động, khiến cô thật sự nhịn .
“Sao ? Sao ? Thiếu Ly?” Nghe thấy Yến Thiếu Ly , trong nhà đều chạy .
Cố Nguyệt Hoài ngẩng đầu , Cố Chí Phượng, Cố Đình Hoài, Bạch Mân, Thiếu Đường đều ở đây, dáng vẻ sửng sốt của , cô khỏi phì : “Mấy tháng trở về, ngay cả con mà cũng nhận thế?”
Tâm trạng của Cố Chí Phượng trở nên kích động, vội : “Trở về là , trở về là ! Mau nhà! Vào nhà!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-tro-ve-truoc-ngay-ket-hon-voi-tra-nam/chuong-629.html.]
Cố Nguyệt Hoài nhà trong vòng vây của , bên trong tràn ngập mùi cơm nồng đậm. Đợi cô vững, mấy họ mới thấy rõ cái bụng nhô lên của Cố Nguyệt Hoài, nãy giờ Yến Thiếu Ly dắt như là động vật quý hiếm. Bỗng chốc, vui mừng một phen.
“Em xem, trở về đây sớm chút? Bộ đội là đàn ông, thể chăm sóc cho em ?” Bạch Mân lời giận dỗi, vội vàng kéo cô tới giường đất xuống, Cố Đình Hoài cũng rót cho cô một ly nước nóng: “Cơ thể thấy khó chịu gì chứ?”
Cố Nguyệt Hoài mỉm nhận lấy ly nước: “Không , vẫn lắm.”
Cố Chí Phượng dụi mắt, bụng cô với vẻ dám tin, bụng Bạch Mân.
Ông nhíu chặt mày , chút thôi: “Bé , con, bụng con …”
Cố Nguyệt Hoài chút dở dở , đúng thật, tuy rằng cô mới bốn tháng nhưng bụng lớn đến lạ thường. Bụng còn lớn hơn Bạch Mân sớm mang thai, bình thường thấy, thật sự sẽ nảy sinh nghi ngờ.
Cô thấy Cố Chí Phượng nghiến răng nghiến lợi, chớp chớp mắt: “Hình như trong bụng chỉ một đứa.”
Lại là một tin tức nặng ký, Yến Thiếu Ly phấn khởi nhảy một phát lên tận ba thước: “Nói như em sẽ hai đứa cháu nhỏ ? Em sắp cô ! Còn là cô của hai đứa nhỏ nữa! Không , em học tay nghề của chị Bạch Mân, để quần áo!”
Nguyệt
Mặt mày Cố Chí Phượng cũng giãn , vui mừng khôn xiết: “Sinh đôi ? Chuyện cũng thấy nhiều! Tốt lắm!”
ông nghĩ đến Yến Thiếu Ngu, nhíu mày: “Thành phố Hoài Hải cách chúng xa như , Thiếu Ngu để con trở về một ? Dọc đường nhiều , xe lửa yên , thằng bé cũng yên tâm ?”
Lúc , đương nhiên Cố Nguyệt Hoài cũng cho chồng , mỉm : “Cha, Thiếu Ngu nhiệm vụ, còn ở thủ đô, đó vài ngày cha ‘Nhật Báo Tiên Phong’ ?”
Nghe chuyện , ánh mắt Cố Chí Phượng cũng dịu , nghĩ đến Yến Thiếu Ngu, cũng khỏi gật gật đầu: “Thiếu Ngu bản lĩnh, vì phúc lợi của nhân dân là một chuyện , đó vài ngày còn ít tới hỏi chúng nữa.”
Nói xong, ho khan mấy tiếng, bất mãn lầm bầm mấy câu: “Chỉ là thương vợ.”
Cố Nguyệt Hoài cũng ngắt lời ông , gương mặt tươi : “Vậy chờ trở về, cha tìm trò chuyện một phen nhé.”
Cố Đình Hoài thấy Cố Nguyệt Hoài trở về, thêm một đĩa rau thịt xào, khi đặt lên bàn thì : “Cha, bé, chúng ăn , nếu đồ ăn sẽ nguội, mà bé cũng đói bụng nữa.”
Người một nhà vây quanh bàn ăn cơm, kể cho những chuyện trong thời gian .
Chuyện thủ đô thể , chuyện quân khu thì ngày nào như ngày nấy, cũng gì để . Phần lớn thời gian, đều là Cố Nguyệt Hoài mấy Cố Chí Phượng , mặc dù chỉ là những chuyện trong nhà nhưng Cố Nguyệt Hoài cũng đến say sưa.
Ngược Yến Thiếu Ly ở bên cạnh Yến Thiếu Ngu thủ đô chấp hành nhiệm vụ, trở nên yên tĩnh.
Cô sinh ở thủ đô, độ nhạy cảm với chính trị đương nhiên cũng mạnh hơn những nhà họ Cố.
Tuy rằng cô cũng phân biệt rõ giữa phe Khương và phe Tần nhưng cũng thế cục ở thủ đô nghiêm trọng, nghĩ đến hai chủ bút ở nhật báo Tiên Phong, trong lòng khỏi kích động, căng thẳng cùng mất mát. Nhiều loại cảm xúc đan xen cùng một chỗ, trở nên phức tạp.
Cố Nguyệt Hoài nhận Yến Thiếu Ly nhiều chuyện hỏi, khi xuống bàn cơm thì dẫn cô trở về phòng.
Cô giấu diếm, kể chuyện của thủ đô thậm chí là chuyện của nhà họ Yến cho Yến Thiếu Ly hết. Sau khi nọ xong, vành mắt đỏ ửng cúi thấp đầu xuống, giọng nghẹn ngào: “Chị dâu, chúng , cuối cùng cũng thể, thể về nhà ?”
Đáy mắt của Cố Nguyệt Hoài cũng chút chua xót, cô nhẹ giọng : “ , thể về nhà, thể gặp cha .”
Cả Yến Thiếu Ly ngừng run rẩy, đó cô ôm lấy Cố Nguyệt Hoài, vùi đầu vai cô, thấp giọng nức nở: “Em vẫn cho rằng thể trở về nữa. Cảm ơn chị dâu, cảm ơn chị những chuyện cho em .”
Cố Nguyệt Hoài nhận vai ướt, vỗ nhẹ lưng cô : “Cảm ơn cái gì chứ, chúng là một nhà mà.”
Yến Thiếu Ly nức nở, gật đầu lia lịa.