Thập Niên 70: Trở Về Trước Ngày Kết Hôn Với Tra Nam - Chương 83
Cập nhật lúc: 2025-02-25 13:01:25
Lượt xem: 946
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cố Đình Hoài ngoài tìm .
Ở bên , Điền Tĩnh đang kìm nén cơn giận. Cô đang định về nhà thì Cố Duệ Hoài đang đuổi theo ngăn .
Điền Tĩnh bực, cô hất tay Cố Duệ Hoài lạnh lùng : “Anh gì !”
Cố Duệ Hoài sững sờ, Điền Tĩnh mà từng gặp luôn là dịu dàng, thanh nhã và điềm tĩnh. Đây là đầu tiên thấy vẻ mặt tức giận của cô . Nhất thời, trong lòng cảm thấy nổi giận và áy náy.
Đương nhiên là cơn giận về hướng Cố Nguyệt Hoài còn đối với Điền Tĩnh là cảm giác áy náy.
Cố Duệ Hoài mấp máy môi: “Xin… Anh xin , mặt Cố Nguyệt Hoài xin em.”
Tuy rằng mơ hồ cảm thấy việc gian dối là sai nhưng thích thầm Điền Tĩnh nhiều năm nên giữa việc đúng sai và tình yêu, chọn vế .
Điền Tĩnh khựng . Khi Cố Duệ Hoài cụp mắt xuống, cô với vẻ giễu cợt.
Người trai của Cố Nguyệt Hoài thích cô , chuyện cũng nguyên nhân.
Khi mới đến, ý nghĩa đầu tiên của cô là với nhà họ Cố nhưng danh tiếng của gia đình họ ở đại đội sản xuất thôn Đại Lao Tử thực sự quá tệ. Ở thời đại , dư luận thể g.i.ế.c c.h.ế.t .
Dù nữa, cô chỉ thể lựa chọn một để công lược và nó thể đóng một vai trò quan trọng trong tương lai.
Mục đích của cô chính là cướp bộ cuộc sống của nữ chủ Cố Nguyệt Hoài chuyển sang cô . Người xưa câu , trăm trận trăm thắng. Trong mắt cô , Cố Duệ Hoài chính là một quân cờ, một quân cờ thậm chí còn bằng Trần Nguyệt Thăng.
Điền Tĩnh Cố Duệ Hoài với vẻ ảo não, cơn tức với Cố Nguyệt Hoài cũng dần vơi .
“Em…” Đôi mắt của Điền Tĩnh lóe, cô cắn môi, với vẻ ngượng ngùng: “Anh chứ? Vừa nãy em tức giận, em cố ý đẩy . Anh cũng đấy ba mươi cân lương thực đối với gia đình em…”
Nói xong, đôi mắt Điền Tĩnh đỏ lên. Dưới ánh trăng, trong mắt cô nước mắt.
Thấy , Cố Duệ Hoài vô cùng đau lòng.
Trong lòng , một dịu dàng như Điền Tĩnh luôn nở nụ mới đúng. Không mất thời gian suy nghĩ quá lâu, buột miệng : “Em đừng lo! Anh sẽ trả ba mươi cân lương thực giúp em!”
Điền Tĩnh chớp chớp đôi mắt ngấn nước Cố Duệ Hoài, nhẹ giọng : “Thật ạ?”
Thấy thế, Cố Duệ Hoài nào để ý tới cái gì khác, vội vàng gật đầu : “Ừ! Thật!”
Nghe , Điền Tĩnh bật : “Anh hai Cố, thật bụng!”
Cố Duệ Hoài cũng gãi đầu, vẻ mặt ngơ ngác.
Đột nhiên, dường như Điền Tĩnh nghĩ đến điều gì đó. Cô đưa tay vén sợi tóc má tai, hổ : “Anh hai Cố, thể giúp em một việc ?”
Cố Duệ Hoài hưng phấn: “Có chuyện gì ? Em cứ ! Nếu thể thì sẽ từ chối!”
Vốn dĩ bối rối, lấy cớ gì để tiếp cận Điền Tĩnh. Hiện tại cô đưa yêu cầu, đương nhiên cố gắng hết sức thực hiện!
Điền Tĩnh mím môi mỉm , khuôn mặt xinh dường như ẩn chứa tình ý.
Cô do dự một chút : “Mấy ngày nay, trong thôn vẫn luôn chỉ trích em nên tạm thời em . Anh thể nhường cho em đất trống phía nhà để em trồng một ít rau ?”
Nghe , Cố Duệ Hoài : “Anh tưởng là chuyện gì, chỉ là chuyện nhỏ thôi, em trồng gì cũng !”
Điền Tĩnh rạng rỡ, cô đưa tay lên lau nước mắt nhẹ giọng : “Chúng thỏa thuận với nhé!”
Hai và mỉm .
“Thằng hai? Thằng hai!” Giọng của Cố Đình Hoài đột nhiên vang lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-tro-ve-truoc-ngay-ket-hon-voi-tra-nam/chuong-83.html.]
Cố Duệ Hoài , với Điền Tĩnh: “Được , em mau về . Anh em mới về.”
Điền Tĩnh gật đầu, nở nụ rạng rỡ với , đó cô bước nhẹ nhàng trở sân bên cạnh.
Vừa bước cửa, nụ gương mặt cô lập tức tắt ngấm.
Có lẽ thấy tiếng động, trong phòng vang lên tiếng của Điền Đại Hữu: “Mày vẫn còn đường về ? Mất mặt c.h.ế.t ! Nếu như đội trưởng Trần trả tiền ăn cho mày thì tao đuổi mày ngoài đường ! Cút ngủ !”
Tiếng mắng mỏ dần dần lắng xuống, Điền Tĩnh tại chỗ nhúc nhích. Một lúc , trong phòng vang lên tiếng ngáy.
Điền Tĩnh lạnh lùng liếc căn phòng, đó mới trở về phòng.
Cô và Điền Điềm ở chung một phòng, em gái cô ngủ say.
Điền Tĩnh giường, nhắm mắt và suy nghĩ thật kỹ những tình tiết trong sách, suy nghĩ bước tiếp theo.
Còn hai tháng nữa, nam chính mới về thôn. Trước đó, cô cần đoạt ngón tay vàng của nữ chính mới !
Trong sách, Cố Nguyệt Hoài cưới nam chính, lên thủ đô. Sau khi trở thành vợ quan, nơi sản xuất ở thôn Đại Lao Tử phá bỏ. Một đống cổ vật bằng vàng đào từ sân của Cố Nguyệt Hoài, trong đó ngón tay vàng của cô !
Tuy nhiên cô còn rõ ngón tay vàng như thế nào thì xuyên qua !
Cô nhớ trong sách rằng cuối năm khi đại đội định nơi việc và phân phát lương thực, sản lượng lương thực giảm tới 60% và cùng với nạn châu chấu trong năm tới, một thị trấn đại đội gần đó sống sót hai năm nạn đói.
Cô đến đây để hưởng phúc phận vợ quan chứ để c.h.ế.t đói nên cần lập kế hoạch cho chuyện thật .
Nguyệt
Điền Tĩnh cau mày, âm thầm chìm giấc ngủ.
Ở một bên, Cố Duệ Hoài Cố Đình Hoài gọi .
Anh cửa hét lớn: “Cố Duệ Hoài! Cố Duệ Hoài, em mau đây!”
Sắc mặt của Cố Chí Phượng tối sầm, ông ném quả óc chó trong tay về phía Cố Duệ Hoài. Quả óc chó đập đầu , rơi xuống đất, vỡ thành hai nửa.
Cố Duệ Hoài gào thét đau đớn: “Cha! Trong lòng cha chỉ con nhóc xa Cố Nguyệt Hoài thôi!”
Cố Chí Phương căng chặt hai má, ông Cố Duệ Hoài với vẻ mặt thất vọng: “Trong lòng tao chỉ con bé còn con thì ? Trong lòng mày chỉ Điền Tĩnh thôi chứ gì? Tao cho mày , Cố Duệ Hoài, chỉ cần ông đây còn sống, tao nhất định sẽ cho Điền Tĩnh bước cửa gia đình !”
Bàn tay che đầu của Cố Duệ Hoài dừng , ngẩng đầu Cố Chí Phượng.
Dưới ánh đèn dầu mờ ảo, gân cổ nổi lên, tiếng từ cổ họng vang lên như ống thổi gió vỡ.
Cố Chí Phượng chế nhạo: “Con gì đấy? Muốn đánh vì Điền Tĩnh ?”
“Thằng hai, em đừng cứng đầu với cha.” Cố Đình Hoài cau mày, Cố Duệ Hoài với vẻ hài lòng. Lúc trông đáng sợ, hình như thật sự đánh một trận.
Cố Duệ Hoài nhắm mắt , đột nhiên khàn giọng : “Lương thực mà Điền Tĩnh mang tới ?”
Anh thể gây phiền toái với Cố Nguyệt Hoài nhưng nhất định trả lương thực cho Điền Tĩnh.
Bầu khí trở nên yên tĩnh.
Vẻ mặt Cố Đình Hoài thể hiện “Em điên ”, thất thanh : “Em gì? Em trả lương thực cho Điền Tĩnh?”
Cố Duệ Hoài cau mày, hét lên: “Tại ? Vốn dĩ là Cố Nguyệt Hoài lý! Trong đại đội bao nhiêu việc gian dối, dựa mà nó chỉ bắt một Điền Tĩnh? Ba mươi cân lương thực đấy, chỗ đó đủ cho cô ăn một tháng.”
“Rõ ràng Cố Nguyệt Hoài đang gây phiền toái! Rõ ràng nó ghen tị với Điền Tĩnh! Mọi thể đừng lừa ?”