Khó trách vì lúc khi Hàn Đông Nguyên thành lập xưởng sản xuất đồ tre gỗ, cô cứ cảm thấy chút quái dị, lúc rốt cục cũng tóm điểm .
Cô hỏi Hàn Đông Nguyên: "Anh Đông Nguyên, thanh niên trí thức Từ Cố Cạnh Văn nghiệp vụ, đó tới tìm nữa , sắp xếp gì ?"
Hàn Đông Nguyên cô, : "Làm , cô gì?"
Dừng một chút, lười biếng : “À, đúng , hai cùng một đội xuống nông thôn nhỉ, đường trải qua hai ngày một đêm, chút giao tình ?"
"Ai cùng cái thứ giao tình chứ?"
Trình Ninh ngại mang theo ác ý kiếp : “Anh quên chỉ vì em chọn Triệu Chi, liền cùng Triệu Chi bậy lưng em ? Không chỉ như , còn là một kẻ ích kỷ chỉ vì tư lợi"
Hàn Đông Nguyên đầu cô, nhíu mi, : "Anh gì cô?"
Anh hiểu Trình Ninh.
Thật cô là một mềm lòng mang thù, nh đối xử với cô như , cô thường xuyên tức giận đến giơ chân, nhưng , tuy lúc thấy ánh mắt mang theo sự phòng , nhưng cũng vẫn mềm mại.
Cố Cạnh Văn và Triệu Chi rốt cuộc cái gì, mới cô ghét bọn họ như ?
"Hừ “ Trình Ninh lập tức cáo trạng, : “Khi đó em theo hai bọn họ, chính là và Triệu Chi, bọn họ là yêu, chúng em xuống xe lửa cùng xe kéo, đường gió lớn, quét mặt như d.a.o cạo , em lên xe sớm nhất, ở bên trong, gió thổi ít hơn chút, liền lệnh cho em, yêu Triệu Chi của gió thổi lạnh, bảo em đổi vị trí với cô ... Một kẻ thấy em là con gái nên bắt nạt em, đổi lấy lợi ích cho và yêu của , như nhất định phòng một chút, khi nào sẽ cắn một ngụm".
Khi Hàn Đông Nguyên thấy đoạn sắc mặt càng ngày càng âm trầm.
tới câu cuối cùng , sắc mặt trở bình thường.
Vân Mộng Hạ Vũ
Anh dựa về, : "Nửa năm gặp, cô cuối cùng cũng chút tâm nhãn ."
Anh gì ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-trong-sinh-lam-em-gai-xinh-dep/chuong-133.html.]
Trình Ninh để ý tới câu âm dương quái khí của , : "Còn Triệu Chi , rõ ràng cô là yêu với Cố Cạnh Văn, còn cố ý chạy tới ký túc xá tìm , ai cô tâm tư gì, chừng cảm thấy trai hơn Cố Cạnh Văn, cũng lợi hại hơn , nên quyến rũ , nên quan tâm đến cô !"
Hàn Đông Nguyên: "???"
Ánh mắt mang theo sự tìm tòi nghiên cứu cô.
Trình Ninh cũng vô cùng thản nhiên để mặc đánh giá, con ngươi đen thui mang theo vết bóng loáng xinh , ánh mắt vô cùng tinh thuần.
Cuối cùng vẫn là Hàn Đông Nguyên thu hồi ánh mắt, nhắm hai mắt , quan tâm đến cô.
Trình Ninh thấy Hàn Đông Nguyên mà nhắm hai mắt để ý tới cô, chút tim gan cồn cào.
Cái giống với khác.
Kiếp khi cô c.h.ế.t vài chục năm cũng chuyện với khác, đại khái là quá buồn chán, đôi khi đúng là chút nhiều.
mà việc gì thì nhiều, là tính cách nguyên bản của cô.
đôi khi chạm một phát là sẽ một chuỗi, cái lẽ là vì nghẹn quá lâu.
khi cô với khác, thật trả lời cũng quan trọng.
Tỷ như cô mấy câu canh gà tâm hồn cho nhóm bạn ký túc xá, đó đơn giản chỉ là giải ngứa miệng một chút, xong là .
Hàn Đông Nguyên giống, cô hy vọng thể cô chuyện.
Không xong liền lạnh lùng nghiêm mặt nhắm mắt ... Cũng là ý gì.
"Này."
Cô đưa tay kéo kéo .