Vào lúc Trình Ninh cũng theo nhà, cứ thả bao tải xuống như , cô vội vàng tiến đến đỡ lấy bao tải, : “Này, Hàn Đông Nguyên, nhẹ chút thôi, đập nát thì ?"
Vì còn giận nên dù là ba Đông Nguyên, cô cũng chẳng buồn gọi.
Hàn Đông Nguyên khẽ xùy một tiếng, lười để ý đến cô.
Những thứ đó từ đậu hũ chắc?
“Aido, Ninh Ninh "
Bà nội Hàn Hàn Đông Nguyên sang Trình Ninh, giọng gấp gáp vội đến chỗ cửa, nắm c.h.ặ.t t.a.y Trình Ninh bao tải nền đất, : “Là Ninh Ninh thật , Ninh Ninh cũng về , các cháu về gì ? Trốn về ?"
Trình Ninh bật một tiếng.
Ban đầu cô còn đang tức giận Hàn Đông Nguyên, nhưng thật dọc đường Trình Ninh cũng thấy vơi bớt cả , nhưng mà cô lười phản ứng với , nên vẫn còn đang nghiêm mặt.
khi về đến nhà gặp bà nội Hàn, mặt cô còn như nữa.
Trái tim cũng thấy vui hơn.
Mọi hai bọn họ, rôm rả : “Bà nội, bà gì ?"
Cô tiến đến đỡ bà nội Hàn xuống ghế sofa, giải thích rằng: “Lần gọi điện thoại bọn cháu với bà là bọn cháu xây dựng nhà máy mộc ? Sản phẩm của bọn cháu , giờ bọn cháu mang sản phẩm về để với bên thu mua đồ dùng một chút, xem xem thể mua hàng của bọn cháu "
Vân Mộng Hạ Vũ
“Aido, , mau mang đến cho bà nội xem một chút nào."
Bên cả Hàn Đông Chí hỏi qua Hàn Đông Nguyên, khi đồng ý đứa con trai Tiểu Vũ ba tuổi mở bao tải .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-trong-sinh-lam-em-gai-xinh-dep/chuong-150.html.]
Bên là một ít đặc sản vùng núi.
Trình Ninh tiến đến lấy một túi đặc sản , giới thiệu từng cái với bà nội Hàn, cô : “Bà nội, đây là đồ do bác cả đại đội trưởng tặng cho đấy, cái là rau củ của thím tư , cái là của nhà thư ký Chu, thỏ rừng của Chu Lương bắt núi mang về cho bà và dượng ăn..."
Mỗi một câu Trình Ninh giới thiệu, bà nội Hàn đều “Aido” một tiếng, sờ đồ mấy câu với Trình Ninh: “À, cháu bác cả ? Nghe bây giờ nó là đại đội trưởng trong đại đội, bà cháu , khi còn bé nó nghịch ngợm cả ngày, lên núi bắt chim thì là lội suối bắt cá, nào cũng thương về dọa nó sợ chết”
Trình Ninh híp mắt lắng .
Nói xong mấy chuyện đó, bà hỏi đường Trình Nịnh thấy khổ cực , lúc lên đường , sống ở nông thôn thế nào vân vân, hết lời.
Bên Hàn Đông Nguyên phòng vệ sinh tắm rửa quần áo xong mà Trình Ninh vẫn còn chuyện với bà nội Hàn.
Trình Ninhngồi bên cạnh lắng , thi thoảng sẽ đáp hai câu.
Chị dâu Đổng Nguyệt Trân giúp giúp việc là A Hương dọn dẹp bàn ăn, đó nhà bếp chuẩn đồ ăn cho hai nữa.
Lúc Hàn Đông Nguyên tắm rửa xong như biến thành một khác. Lúc , bà nội Hàn mới nhớ vẫn cứ kéo Trình Ninh chuyện mãi, để cho cô chuẩn một chút.
Bà bèn gấp gáp bảo Trình Ninh tắm rửa: “Aida, bà nội hồ đồ quá, kéo cháu hỏi cái cái cả ngày trời, để cho cháu uống chút nước gì cả, Tố Nhã, mau dẫn Ninh Ninh tắm, quần áo ."
Bà Hàn Đông Nguyên, : “Đen, gầy, nhưng trông chững chạc hơn nhiều, tắm một chút trông hơn. Khi nãy cháu về trông cả đen xì như đất, hôi hám, còn vác cái bao tải nữa, trông cứ như trốn đấy? Bây giờ trông ưa hơn "
Bà tiếp tục giục Trình Ninh tắm.
Trình Ninh uống một hớp, hì hì : “Không bà nội ạ, cháu thấy cháu sạch sẽ, trông xinh lắm"
Hàn Nhất Mai bên thấy ê răng, trông dáng vẻ của Trình Ninh khiến thấy nhức mắt chứ.