Đổng Nguyệt Trân há miệng, em chồng dễ chọc , cô nên tiếp lời thì hơn.
Vừa bà nội Hàn lên tiếng.
“Con nhóc cháu nhiều chuyện quá"
Bà nội Hàn trừng Hàn Nhất Mai, : “Em gái cháu xuống nông thôn hơn mấy tháng, khuôn mặt nhỏ nhắn gầy trông thấy , ôi, tay thô ráp cả . Cháu đau lòng yêu thương con bé, về mà dùng đủ cớ để con bé . Con bé tiền nhưng về nhà vẫn mang món đồ nhất về tâm ý mấy ai . Cháu yên lặng, đối xử với con bé một chút hả?"
Hàn Nhất Mai tức giận!
Cô trợn tròn mắt liếc Trình Ninh, con nhóc đó gầy chỗ nào, thô ráp chỗ nào chứ?
Rõ ràng còn mập hơn một chút, đúng , sang bên cạnh, như Hàn Đông Nguyên mới gọi là đen . Bà xem một chút , rõ ràng cô trắng mịn như , xuống nông thôn cũng một hai tháng thôi mà da trắng như tỏa ánh nắng chứ?
Bên vẫn vùi đầu ăn sủi cảo, Hàn Đông Nguyên bà nội Hàn xong cũng sang phía Trình Ninh một chút.
Gầy ? Thô ráp ?
Cô xuống nông thôn hai tháng, ngoại trừ vài ngày ở đó, để cho cô chịu khổ chút nào. Mặc dù giấc ngủ kém một chút, ăn ngon một chút nhưng ngày nào cô cũng vẽ vẽ gì đó, chạy ngoài cũng là do con nhóc đó tự đòi chạy ngoài, để cô bất cứ thứ gì cả...
Trong lòng Hàn Đông Nguyên thấy khó hiểu.
Trình Ninh bèn nở nụ , đưa tay kéo bà nội Hàn : “Bà nội , cháu xuống nông thôn sống vẫn khỏe lắm, chịu khổ chút nào cả. Chị hai cũng chỉ quan tâm cháu thôi, sợ cháu phung phí, nhưng mà chị hai cần lo lắng , bộ dụng cụ bếp do nhà máy chúng em tự sản xuất. Tuy em cũng lấy tiền nhưng giờ cứ ghi mục trừ lương là xong, cần đưa lúc ".
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-trong-sinh-lam-em-gai-xinh-dep/chuong-153.html.]
Hàn Nhất Mai “hừ” một tiếng đầu, liếc một cái.
Ai quan tâm em chứ?
“Ôi, bà thích tính tình của Ninh Ninh nhất đấy"
Bà nội Hàn vỗ vai Trình Ninh, xong vẫn quên trừng mắt cháu gái ruột của một cái, bà đầu từ ái sờ tóc Trình Ninh: “Hai ngày nay ở nhà bồi bổ nhé."
Vân Mộng Hạ Vũ
Trong nhà ai cũng thấy cháu trai cháu gái ruột mặt đen như bao công , cho sống một chút ?
Bà hiểu nổi, đây tính tình của con trai với con dâu cũng như thế, tính khí của mấy đứa cháu trai cháu gái như thế chứ?
Ngay từ đầu nhà họ Hàn Hàn Đông Nguyên và Trình Ninh mở xưởng trong núi, bọn họ cũng quá để tâm, chỉ cảm thấy chút đồ gỗ thôi mà, thể bán ít tiền, sống khá giả trồng trọt khai hoang trong núi là .
Không ngờ đồ họ mang về đến thế.
Kỹ năng thủ công khá thuần thục, nhưng vẫn họ chăm chỉ cố gắng, trông tạo hình tinh xảo hơn những món bán ngoài thị trường.
Bà nội Hàn yêu thích chịu buông tay, nhắc chuyện con trai Hàn Kỳ Sơn là xưởng trưởng: “Kỳ Sơn, nhà máy của các con lớn như thế, nhiều công nhân như , sắp tới Tiết đoan ngọ mua cho mỗi một bộ, quà tặng cho bọn họ . Còn căn tin nữa, thể nhập chừng một trăm bộ để tự dùng, để ở căn tin bán, Đông Nguyên và Ninh Ninh cũng sẽ cần chạy ngoài xin mua giúp"
Bà cầm một cái bát nhỏ, : “Mẹ thấy cái , nhà ai mà trẻ con chứ? Cái bát nhỏ bằng gỗ với cái muôi gỗ , thực sự dễ dùng, còn mắt, trẻ con cũng thích nữa."
Lần Trình Ninh chuyện điện thoại với bà nội Hàn vẫn còn ha ha khi nhắc đến chuyện , cô sang bà nội Hàn đang thổi phồng chuyện lên, lúc mặt của dượng Hàn đỏ lên.