Hôm nay cô dứt khoát đòi bộ lớn nữa, chỉ bộ trẻ em mang về cho con, chẳng lẽ thằng em còn cho?
Liêu Thịnh ăn thịt kho tàu, thèm ngẩng đầu mà : “Đưa đến xưởng nội thất , danh sách cái gì mà danh sách? Chị tưởng em rảnh lắm ? Ngày nào cũng đầu tắt mặt tối mà việc, chị lập danh sách xong thì cứ theo đó mà đến cửa hàng bách hoá mua cho lẹ."
Cô hai nhà họ Liêu: “…"
Cô đầu với thím Liêu: "Mẹ kìa, nó đang tiếng hả? Chúng nó mở xưởng sản xuất đồ gỗ, xưởng của , thằng ba nhà họ Hàn còn xưởng trưởng, con bảo nó ít đồ thì ? Không chỉ là vài câu với thợ thôi ?"
Thím Liêu thích con gái, đây bà chiều đứa con gái duy nhất trong nhà , nếu thì gì chuyện tính tình của hai đứa con trai đều , riêng cô con gái tệ như .
từ nhà chồng của con gái ầm ĩ đòi đưa con trai út của xuống nông thôn nhưng con gái hề áy náy, ngược đó vì thái độ của chồng, em chồng đối với cô đổi 180 độ mà đắc ý vênh váo, điều khiến bà lạnh lòng.
Bà lạnh mặt, : "Hàn Đông Nguyên là xưởng trưởng chứ Thịnh Tử là xưởng trưởng, cho dù Thịnh Tử là xưởng trưởng thì cũng chỉ tay năm ngón với thợ , mày ngược còn tên trong bảng của xưởng dệt đấy, thể liệt kê danh sách để mày lấy cái bê cái trong xưởng về ?"
Cô hai nhà họ Liêu méo mặt.
cô chỉ giỏi ức hϊếp nhà, thấy nổi bực thì cũng dám lên tiếng nữa.
Thím Liêu mỉa con gái một trận như chợt nhớ gì đó, hỏi con trai: “Thịnh Tử, xế chiều hôm nay con bận gì ?"
"Không, xưởng trưởng nghỉ một buổi chiều, mai chạy sang nơi khác"
Thím Liêu vui vẻ, : "Vậy Ninh Ninh cũng ở nhà? Thịnh Tử, là chiều nay con nghỉ một lát đến nhà họ Hàn , tối nay gọi em gái Ninh Ninh của con đến ăn cơm? Mẹ sẽ nấu một bàn thật ngon.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-trong-sinh-lam-em-gai-xinh-dep/chuong-175.html.]
Do dự một lát, cuối cùng mời luôn Hàn Đông Nguyên sang.
Vân Mộng Hạ Vũ
Thật sự là ai trong đại viện cũng Hàn Đông Nguyên với kế và em gái kế, thôi vẫn đừng gọi sang khiến bữa ăn yên bình nổi.
"Làm gì?"
Liêu Thịnh suy nghĩ của , : “Mẹ gọi Đông Nguyên cũng liền thôi, gọi Ninh Ninh gì? Nó khó khăn lắm mới về nhà, còn sợ cô và bà nội của nó cho nó ăn ? Thức ăn nhà nó chẳng lẽ ngon bằng nhà ?"
Thím Liêu vả cái bốp lên đầu , mắng: “Thằng nhóc cứ tinh tế thế hả? Mẹ kêu mày gọi thì mày gọi !"
Liêu Thịnh đang ăn ngon lành, vỗ bôm bốp thì giật nảy, ráng nuốt miếng cơm xuống họng, uống ngụm nước : “Mẹ thì cứ , đánh con gì, ngại con trai của sống dai quá ? Tinh tế với chả tinh tế, mời Ninh Ninh ăn cơm thì cái gì đặc biệt ?"
“Mẹ, nó là đầu gỗ, gì cứ thẳng với nó, để tự nó hiểu thà nhét bụng đẻ may mới .”
Liêu Thịnh trừng cô .
Nói cái quỷ gì hả?!
Cô hai nhà họ liêu , : “Ý là bảo em theo đuổi Ninh Ninh nhiệt tình , em cướp cô bé về con dâu của bà đó"
Cô thấy đấy chứ.
Cô cũng thích con bé Ninh Ninh , : “Chị thấy đây là chuyện mà, lát nữa chị chuẩn cho em hai cái vé xem phim, em mới Ninh Ninh xem phim . Đương lúc cả rạp tối om om, em cầm lấy tay nhỏ của con bé, việc xong ."
Cô một bạn là nhân viên bán vé của rạp chiếu phim, cô thể lấy vé xem phim với giá khuyến mãi.