Gia đình hòa thuận vạn sự hưng, lúc   thể  cháu trai của   vài lời , bà đương nhiên là cố gắng hết sức.
Trình Tố Nhã .
Trong nụ    mang nét lo lắng.
Bà   điều trái với lương tâm: “Dù  cũng lớn , kỳ thực tính nết của Đông Nguyên hồi nhỏ  cần    nữa, chỉ  bướng bỉnh một chút thôi, lớn lên thì tự nhiên sẽ trưởng thành hơn."
Vừa   liếc  cháu gái.
Thấy cô   vẻ gì là để tâm tới lời  của  thì bà càng yên tâm.
 là thấp thỏm trong lòng.
Kỳ thật nếu   chuyện của Kỷ Thành Quân, khiến bà nhận  một vấn đề khác thì bây giờ bà cũng  hài lòng với đứa con riêng .
Nhất là chuyện mở xưởng, cháu gái xuống nông thôn  cần  chịu khổ càng khiến bà thêm hài lòng.
Hài lòng thì hài lòng, nhưng nếu nó nảy sinh ý đồ khác với cháu gái , hoặc cháu gái  tình cảm gì với nó,  cấm tiệt.
Hàn Đông Nguyên lúc   bà nội Hàn và cô Trình khen hành sự thận trọng, đáng tin cậy hơn nhiều nhưng tâm trạng của     như .
Cực kỳ buồn bực nhưng   nên giải quyết thế nào.
Liêu Thịnh gọi   ngoài, hẹn một đám bạn chơi từ bé đến lớn trong đại viện  ăn cơm.
Anh thấy bình thường nhưng tâm trạng của Liêu Thịnh   .
Dù  lâu     về Bắc Thành.
Chuyến   những ăn thịt kho tàu còn gặp cả đám bạn,  mà  vui cho ?
Đang hứng nên  kiềm  cằn nhằn: “Anh Nguyên,    buồn   ,  em  mà  ý đồ với Ninh Ninh,  để Ninh Ninh  vợ em. Chậc, họ gan ghê đó chứ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-trong-sinh-lam-em-gai-xinh-dep/chuong-178.html.]
Bước chân của Hàn Đông Nguyên khựng , lạnh lùng    chằm chằm, Liêu Thịnh sợ tới mức run b.ắ.n .
Liêu Thịnh nhấc tay cho thấy sự trung thành của , : “Anh Nguyên,  đừng  em kiểu đó. Em chỉ một lòng tôn sùng và kính trọng Ninh Ninh, tuyệt đối  dám suy nghĩ bậy bạ."
Ai dám hả, cái miệng  ngán ai, trợn mắt  , như giống y như đúc Sát Thần  mặt. Hơn nữa còn  Sát Thần   canh cửa,   rốt cuộc  tuyệt vọng đến  mới  suy nghĩ  an phận đó chứ?
Đẹp mấy cũng xin kiếu.
Hàn Đông Nguyên "hừ" một tiếng xoay .
Sau đó, Liêu Thịnh  tiếp tục : " mà  Nguyên, em   ý với em gái Ninh Ninh . Chịu đó, trông em  từ bé đến lớn, dù bây giờ em    đến ,    đó thì tụi em  dám liếc mắt  luôn .  vẫn     đấy"
“Em   , hôm nay chị gái em thế mà  với em là sẽ cho em hai tấm vé xem phim, giục em mời Ninh Ninh  xem, đến lúc cả rạp tắt đèn tối thui thì bảo em nắm lấy tay của em , chuyện  coi như  thỏa ... Tuy Ninh Ninh nhất định  giống với chị em, nhưng cũng  chắc. Họ đều là phụ nữ, nên   chú ý một chút, tuyệt đối đừng để thằng nhóc nào lòng mang ý đồ với em ... ,  ?"
Liêu Thịnh giờ mới nhận  Hàn Đông Nguyên  mà  đực ở đó,   nữa.
Anh   , cả bộ mặt giăng kín mây đen luôn.
Ôi?
Sực nhớ  những lời   ...
Trời ạ.
Mấy ngày nay   sống quá yên bình  hả?
Bởi vì gần đây, ngày nào Trình Ninh cũng  việc cùng họ,  đùa vui vẻ,    mà   quên mất những ngày ở Thành Bắc. Lúc ,  Hàn ghét nhất là  ai nhắc tới Trình Ninh  mặt  , cũng ghét  khác lôi cô   ẩu  tả, ai   sống nữa, dám động đến cô chứ?
"Anh, em, em chỉ nhắc, nhắc  thôi..."
Vân Mộng Hạ Vũ
Anh  lắp bắp .
Mặt Hàn Đông Nguyên càng đen xì xì, Liêu Thịnh nhanh chóng nghĩ xem    sai điều gì khiến biểu tình của   đến , nghĩ  điều gì thì  ngay: “Nắm tay các thứ, chiêu     tác dụng với Ninh Ninh ? Cũng chỉ  chị hai ngốc của em mới thế thôi, cho dù Ninh Ninh    nắm tay mười ..."