Sau đó trong lòng đưa một cái quyết định quan trọng.
Cô từ trong lòng n.g.ự.c đẩy , nhưng cũng rời khỏi, ngược tay túm quần áo của , khẽ ngẩng đầu , chính là ngẩng đầu lên đôi mắt của , cặp mắt thật sự quá mức sắc bén, cô căn bản biện pháp lời nào, đành cúi đầu, : “Anh cần cảm thấy là việc nhỏ, nghĩ xem, mỗi ngày em đều mơ, mỗi ngày đều mơ, ngủ liền mơ thấy che trời lấp đất hồng thủy, đó đột nhiên từ hồng thủy thoát tới, ướt đẫm, m.á.u chảy đầm đìa, , em còn thể ngủ , cuộc sống của em còn thể trôi qua như thế nào?"
“Cho nên em liền nghĩ, cởi chuông còn cần cột chuông, khả năng đây là trời cao cho em báo động , cũng thể là bởi vì em xuống nông thôn, đây là trời cao cho em trừng phạt, dù mặc kệ như thế nào, cuộc sống em ở trong thành khẳng định là sống nổi nữa, cho nên chỉ thể ở trong nhà nháo loạn, nhất định xuống nông thôn. Sau đó như thế nào ? Em xuống thôn, những giấc mơ đó thật sự liền xuất hiện"
Hàn Đông Nguyên: “…”
Trình Ninh xong mới ngẩng đầu trộm , nghĩ từ đầu đến cuối vẫn luôn cô, bốn mắt .
Lông mi Trình Ninh run lên, lập tức rũ mắt xuống, đó tiếp tục chôn lòng n.g.ự.c .
Hàn Đông Nguyên: “....."
thật ngại tiếp tục ôm cô.
Tay đưa tới mặt cô, giật giật, gì, cô tránh .
“Chuyện , cần cùng khác . Anh nghĩ cách giúp em chuyện , nhưng cần với ai cả, bằng , chờ đến lúc mùa hè thật sự phát sinh lũ bất ngờ, , mặc kệ phát sinh lũ bất ngờ, khác đều sẽ xem em như bình thường , chừng sẽ đưa em lao động cải tạo"
Ánh mắt xinh của cô mang theo một ít kinh hoàng cùng một ít biểu tình vô , hy vọng bảo đảm từ chỗ .
Tay còn gắt gao nắm quần áo của .
Cô đang cái gì?
Những giấc mơ kì quái gì chứ...... Anh phát hiện căn bản thèm để ý những giấc mơ quỷ quái đó.
Anh để ý chỉ là mà giờ phút túm quần áo của chuyện với mà thôi.
“Cho nên, bởi vì vẫn luôn mơ thấy thương, em cách nào ở tại Bắc Thành, cho nên, liền xuống nông thôn ?"
Trình Ninh .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-trong-sinh-lam-em-gai-xinh-dep/chuong-265.html.]
, mới ?
hiển nhiên cũng cần cô trả lời, tay càng nắm chặt lấy tay cô, nỉ non : “Cho nên, lúc em yên tâm, là thật sự? Cho nên, em với , để cùng em cùng về Bắc Thành?"
Trình Ninh mím môi.
Cô nên trả lời như thế nào, “ ” ?
Mà hiển nhiên, Hàn Đông Nguyên cũng cần câu trả lời nào của cô.
Vào lúc , thừa nhận kéo .
Không bất cứ giãy dụa gì.
Anh thể cô chính là sự thật, cũng cô chỉ đơn thuần là ý mặt chữ, chính là con nó ai để ý ?
Anh chỉ cô thật sự là vì tới.
Anh chính là vẫn luôn tránh cô.
Là cô một mạch đ.â.m thẳng , còn suốt ngày chọc .
Nếu nhịn, vẫn là đàn ông ?
Anh cúi đầu hôn lên đôi môi mà ở trong mộng hôn qua bao nhiêu .
Đôi môi chạm , ngay lúc đó, đầu óc “Oanh” một tiếng.
Vân Mộng Hạ Vũ
Sở hữu cảm quan cảm giác đều tập trung tới một chỗ .
Mềm mại thơm ngọt, là mùi vị mà ở trong mơ vĩnh viễn thể hiểu .
Cũng là trôi qua bao lâu, hình như lâu, vẻ như chỉ là một phút chốc.
Trình Ninh là ngơ ngác.