Cô  chuyện lũ lụt với , chọn lọc từ ngữ để lấp đầy cái cớ , sợ   tin, lo lắng phản ứng của , cho nên cô  hồi hộp túm lấy , chờ lời của , nhưng   một câu như đúng mà  ,  đó đột nhiên cúi đầu hôn cô, hôn cô?
Cô chỉ cảm thấy đầu óc cũng choáng váng.
Giây phút       phản ứng như thế nào.
Cho dù đầu óc   bối rối, nhưng xúc cảm  môi  chân thật như thế .
Khô ráo, nóng bỏng...
Cũng   là bao lâu  cô mới phản ứng ,  đó đẩy mạnh  .
Hai  đưa mắt  .
“Ninh Ninh."
Cô  thấy  gọi cô.
Giống như  một  tiếng  xa xôi.
Anh gọi cô là gì? Ninh Ninh ư?
Điều   khiến cô ngẩn .
Trước giờ  chỉ gọi cô bằng “Ê” hoặc là “Trình Ninh”.
Còn  đôi mắt của , ánh mắt của  luôn luôn như thế, là hung ác, lúc   xen lẫn một ít lạnh nhạt, lạnh lùng và ngang ngạnh, ít nhất khi còn trẻ vẫn   trầm tính như thế  là như .
 lúc    cô, đuôi lông mày khóe mắt vẫn là sắc bén, nhưng phía  ánh mắt cũng sợ hãi kinh ngạc  cô,  dịu dàng lưu luyến, tròng mắt sâu  thấy đáy giống như  thể hút  .
Sau đó môi ...
Nhìn thấy môi của , cuối cùng Trình Ninh cũng nhớ tới    xảy  chuyện gì,  mặt “Ầm” một phát bốc cháy.
“Ninh Ninh"
Anh  gọi cô.
Tiếng    vô cùng kiên định hơn cảm xúc phức tạp trong tiếng gọi đầu tiên.
Tuy Trình Ninh  đẩy  , nhưng tay  vẫn còn nắm chặt  cánh tay cô.
Anh đưa tay  lên, vuốt ve gò má của cô.
Lúc   khuôn mặt trắng nõn của cô ngập tràn hồng nhạt, khóe mắt ửng đỏ, đôi mắt như là đựng một vũng nước, dễ nhận thấy là phản ứng  khi mới hôn môi, nụ hoa  nở,  đẽ ướŧ áŧ,  đến mức lòng  đều  thể nhảy .
Cô   như ,  cô  thể  như ?
Quấy nhiễu lòng  rối loạn.
“Bốp” một tiếng, nhưng tay  còn  chạm  mặt cô thì   cô chụp lấy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-trong-sinh-lam-em-gai-xinh-dep/chuong-266.html.]
Vân Mộng Hạ Vũ
Không chỉ là khuôn mặt, mà   Trình Ninh đều bốc cháy.
Trời ạ, khi nãy  xảy  chuyện gì?
Anh   gì?
Vừa  bọn họ   gì?
Dù cho Trình Ninh vẫn luôn trầm tĩnh, lúc  cũng  phần hoảng hốt.
Cô vỗ cánh tay của  còn  xong,  nhịn   đẩy   phía ,  đẩy  xuống giường lò.
 với sức lực của cô,   động đậy, cô    thể đẩy ?
Anh   đẩy xuống giường lò, ngược  bàn tay nắm cánh tay cô càng siết chặt hơn, bóp Trình Ninh đến nỗi đau đớn.
Trình Ninh: Tức giận!”
Trình Ninh thật sự  thẹn  giận, đẩy   đẩy  nổi,  còn bóp đau cô nữa!
Cô tức giận chỉ  thể đánh , mắng rằng: “Hàn Đông Nguyên,  nổi điên gì hả? Anh khốn khϊếp!"
Hàn Đông Nguyên xác thực là một tên khốn.
Bản  Hàn Đông Nguyên cũng cảm thấy  là một tên khốn.
 hôn cũng hôn , chẳng lẽ còn  thể trả   ?
Đó là  thể nào .
Thậm chí  cảm thấy vì nụ hôn , trái  cảm xúc rối bời ban đầu lập tức trở nên kiên định.
Tuy tim đập  mạnh, một xao động khác  dâng trào lên.
“ sẽ chịu trách nhiệm"
Anh trầm giọng .
Trình Ninh: “….”
Chịu trách nhiệm, chịu trách nhiệm gì?
Trình Ninh quả thực  ngơ ngác.
Cô chấn động trừng mắt  , lúng túng một hồi lâu cũng   nên lời.
 cô trừng mắt   như , vẻ mặt   cô  từ từ dịu , trong mắt xen lẫn sự dịu dàng tuyệt đối hiếm thấy   .
Anh lặp : “ sẽ chịu trách nhiệm, Ninh Ninh”. Giọng  kiên định, nhưng một tiếng “Ninh Ninh” đó  kèm theo dịu dàng lưu luyến.
Hơn nữa ánh mắt đó, ánh mắt   cô…