Bố Tương,  Tương và em Tương đều vẫn  ngủ.
Mẹ Tương thấy Lý Thắng trở về chào hỏi bọn họ, bèn gọi    phòng.
Mẹ Tương : “A Thắng,   chúng  đến đây, công xưởng và  trong đại sát viện của chúng  đều  con gái chúng  sắp gả  trong núi, đều chê  chúng ,   với bọn họ rằng thời buổi , quốc gia đều ủng hộ lên núi xuống quê, cắm rễ nông thôn, bọn họ chê  con gái của chúng , chính là tư tưởng giác ngộ  theo kịp. Lại  với bọn họ, tuy trong núi  xa xôi, cũng tuyệt đối   nghèo khó lạc hậu như suy nghĩ của bọn họ,   nào con gái chúng   thư về, chẳng  đều  gửi một đống nấm khô thịt lạp thịt thỏ? Hơn nữa con rể chúng  cũng   dân miền núi bình thường, mà là thầy giáo nghiêm chỉnh của công xã..."
Mẹ Tương  năng miệng lưỡi trơn tru, khen vùng núi một phen, khen Lý Thắng mấy , cuối cùng cũng   mục đích: “Con rể , con  thể thu mua một  thổ sản vùng núi giúp chúng  , như  chúng  mang về thành phố, bán cho những đồng nghiệp trong công xưởng và hàng xóm trong đại sát viện, cũng cho bọn họ xem thử điểm  trong vùng núi, một phần còn , thì sử dụng trong hôn lễ của em hai Tương San San.”
Cuối cùng còn mong Lý Thắng yên lòng, tất cả tiền bán hàng miền núi, bọn họ đều sẽ  bớt một đồng gửi cho Lý Thắng và Tương San San, cũng để ủng hộ cuộc sống trong núi của bọn họ.
Lý Thắng chỉ yên lặng lắng .
May mà lúc  Tương San San  chuẩn  cho , bằng     đến đây, ngày mai chính là ngày hôn lễ của   và Tương San San, cho dù là  định  bố  Tương,   cũng  đồng ý một ít.
Cuối cùng  Tương hỏi   rằng nếu ngày mốt bọn họ rời khỏi,    thể giúp thu mua  bao nhiêu thổ sản miền núi.
Lý Thắng : “Nếu là  năm  thu mua hàng miền núi,  lẽ còn thu mua  một ít, nhưng năm nay đặc biệt tí, năm  bên đại đội tìm tất cả thôn dân thu mua một lô hàng miền núi, bán đến Bắc Thành,  đó đại đội chúng   công xưởng, thôn dân    công xưởng  sản xuất, thì là đến công xưởng công trường giúp đỡ xây nhà cửa, thôn dân căn bản   bất kỳ thời gian nào  trong núi hái thổ sản miền núi gì, kể cả nấm khô thịt lạp mà ngày mai chúng con sử dụng trong hôn lễ cũng là nhờ  khác thu mua từ mấy đại đội khác về đây"
Ngay khi bố  Tương chuẩn  bỏ sĩ diện hỏi  ,  còn  thể thu nhận từ đại đội khác  bọn họ   thì  thấy Lý Thắng  : “Nếu bố  vợ thật sự cần, thời gian  gấp như , thế thì con thử một tiếng với bố  con, rút nấm khô thịt lạp rau dại sử dụng trong tiệc rượu hôn lễ của ngày mai , chia một phần cho bố  vợ mang về."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-trong-sinh-lam-em-gai-xinh-dep/chuong-275.html.]
Bố  Tương: “…"
Mẹ Tương : “việc , việc    ?"
“Chẳng  gì  ."
Lý Thắng nở nụ , : “Con nghĩ, các bà con sẽ thông cảm mà."
Bố  Tương    thì thôi, nhưng nghĩ đến việc lấy  một nửa thổ sản trong hôn lễ, Lý Thắng  “Một phần”, cũng       nhầm  , bọn họ tự động  “Một nửa” , bọn họ suy nghĩ những thứ , cảm thấy rốt cuộc sĩ diện  thực tế bằng đồ vật, cuối cùng nuốt chữ “Thôi”  trở về.
Lại  về Trình Ninh và Hàn Đông Nguyên.
Bởi sự việc của Hàn Đông Nguyên, Trình Ninh nửa đêm cũng  ngủ .
Ban đầu là  hổ bất an  là tức giận   tự nhiên, nhưng   , từ từ bình tĩnh , chắc chắn sẽ suy xét chuyện .
Vân Mộng Hạ Vũ
Cô càng suy nghĩ, càng    sự việc   đến bước .
Cô cũng  cảm thấy  đây Hàn Đông Nguyên  gì khác thường, hết sức hung dữ với cô,  lẽ là  hơn ngày   một ít?