Điệu bộ của Trình Ninh đối với Hàn Đông Nguyên về căn bản là quá quen thuộc với nó .
Trước đây khi giận cô, cô thành như thế ?
Có chuyện gì với cô ?
Hàn Đông Nguyên bình thường lười để ý tới khác, nhưng điều là do não .
Mà ngược , là não của .
Anh thấy Trình Ninh như , thì liền nghĩ đến chuyện lúc sáng, thế là cho rằng cô gái lẽ là vì câu nào đó của mà cố chấp .
Anh đuổi theo cô, đó thì dỗ dành cô, và : "Anh chỉ đùa em thôi."
Trình Ninh để ý đến , và cô cũng cảm thấy buồn chút nào.
Hàn Đông Nguyên liền : "Thật , em là thông minh nhất nhà chúng "
Anh dừng suy nghĩ một lúc, lẽ đang đưa một ví dụ, nhưng trong trí nhớ của , cô ngốc nghếch bình thường mà là đặt biệt ngốc nghếch, cô thực sự trí nhớ thông minh gì cả, học tập cũng tính là tệ ? cô sách hàng ngày, còn thì bao giờ sách, thế nhưng thể bài thi hơn cô.
Hàn Đông Nguyên đang chìm đắm trong ký ức, còn Trình Ninh thì hiểu , cho nên cô hiện tại trong đầu đang nghĩ gì chứ?
Vì câu "Thật em là thông minh nhất nhà chúng " thực cũng giống câu "Mặt trời hình vuông" của cô.
Khó chịu. Cô chuyện với nữa.
Khi đến bãi đậu xe, cô liền tự đẩy chiếc xe đạp của .
Đó là một chiếc xe đạp nữ hiệu Phoenix, nhưng mới, ban đầu lúc cô mới , chính Hàn Đông Nguyên lắp ráp cho cô bằng những bộ phận mà mua từ tiệm sửa chữa của chính trong xưởng máy, ngoài thu phí cho cô là năm mươi tệ.
Lúc đó cô việc , còn tiền đó đều là tiền tiêu vặt cô dành dụm trong nhiều năm.
Thực lúc về quê cô, thì cô vốn đưa tiền cho , nhưng chịu nhận, cho nên cô cắn môi với rằng, cô mới , thế nên cô tiền để mua xe đạp, thế là cô đành nhờ lắp dùm một chiếc, nhưng lúc đó cô lâu, cho cô tưởng sẽ đồng ý, thế nhưng cô ngờ rằng mất hai ngày mới kiếm một chiếc xe cho cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-trong-sinh-lam-em-gai-xinh-dep/chuong-335.html.]
Thế là Trình Ninh còn giận nữa khi cô nghĩ đến điều .
Vân Mộng Hạ Vũ
Cô thở dài đẩy xe.
Vừa đẩy phát hiện lốp xe còn chút nào.
Chuyện gì đang xảy ?
Tối hôm qua Hàn Đông Nguyên đến để bơm bánh xe của họ mà.
Cô Hàn Đông Nguyên.
Hàn Đông Nguyên thò đầu qua, và hỏi cô: "Sao ?"
"Không "
Cô : “Tối qua bơm bánh xe cho em ?"
Hàn Đông Nguyên bước tới, và bóp nhẹ lốp xe của cô : “Có thể do lâu ngày sử dụng cho nên nó cũ và rỉ ở đó "
Anh véo lốp nữa và : "Nhìn , lốp vẫn ."
"Vậy ?"
Trình Ninh cau mày.
Bây giờ mượn xe dễ .
Hàn Đông Nguyên : "Để đưa em , dù nó cũng chỉ non thôi, đợi buổi trưa khi trở sẽ sửa chữa cho em."
Cũng chỉ thể như thế mà thôi.
Hàn Đông Nguyên đẩy xe, còn Trình Ninh thì cúi chào gác cổng của khu nhà, khi rời khỏi khu nhà, Hàn Đông Nguyên bảo Trình Ninh lên xe, còn Trình Ninh bao giờ ở ghế xe, cho nên cô bám chặt khi chắc chắn, ngoài cô cũng một chút lo lắng.