Đương nhiên, lời nhận xét xen lẫn trong một chuỗi lớn lời nhận xét khác, dễ nhận thấy ẩn ý đằng .
Phó chủ nhiệm Vương: "???"
"Đương nhiên là việc bọn họ đầu độc, mạo danh khác thư châm ngòi mâu thuẫn đều là việc khi bọn họ trục xuất khỏi đại đội mới phát sinh, trong lời nhận xét tất nhiên đề cập."
Chu Phác Hòe "A" một tiếng, : " đồng chí Hàn Đông Nguyên và đồng chí Trình Ninh một là xưởng trưởng của xưởng sản xuất đồ gỗ tre của đại đội chúng , một là chủ nhiệm văn phòng, bọn họ cũng qua nhiều với công xã bên , lẽ cũng từng tiếp xúc với ông, đồng chí Trình Ninh còn giúp xưởng sản xuất đồ nội thất của các ông việc thiết kế đồ nội thất, đây đều là những việc , kết quả là phó chủ nhiệm Vương thì , ông những tin tưởng nhân phẩm tài cán của hai khi trải qua thời gian nghiệm chứng thực tế chứng thực, ông tin hai kẻ lén lút đuổi khỏi đại đội Thượng Hàn, bọn họ châm ngòi mâu thuẫn, ông đang mang tâm lý gì để đối mặt với chuyện ?"
"Còn tính đến khi xong lời xúi giục trong đầu ông còn toan tính cái gì chúng , ông mà là lãnh đạo , ông cũng hỏi thăm tình hình, hỏi , hỏi Hữu Phúc, hoặc là hỏi quần chúng cơ sở của đại đội Thượng Hàn chúng , ông trực tiếp ngay tại hội nghị công xã, mặt thư ký Từ, ở mặt chèn ép ức hϊếp thanh niên tri thức Trình của chúng ? Bất kể cô là một đồng chí thiết kế đơn thuần đến giúp đỡ ông với mục đích , là một đứa trẻ mồ côi của liệt sĩ, một đồng chí công lớn đối với đại đội Thượng Hàn và công xã của chúng , đây là điều mà một nhà lãnh đạo bình thường nên ?"
Phó chủ nhiệm Vương: "..."
Phó chủ nhiệm Vương mặt đỏ bừng, tức hộc máu.
Vân Mộng Hạ Vũ
Ngày đó rốt cuộc ông cái gì ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-trong-sinh-lam-em-gai-xinh-dep/chuong-364.html.]
Ông kiếm chút lợi ích, nghĩ đến việc nhà Trình Ninh ở Bắc Thành nên để cô phụ trách việc ăn ở của Tiểu Lộ ?
Không đồng ý thì thôi , nhưng vu oan giá hoạ cho ông chứ?
Ông tức giận đến mức hộc máu, căn bản cách nào đối mặt với Chu Phác Hòe, ông sợ nhịn tiến lên đánh ông .
“Nói hươu vượn, hươu vượn!"
Ông tức giận thật tâm mắng hai câu, đầu thư ký Từ, : "Thư ký Từ, ngày đó hội nghị ông cũng ở đó, cái gì, cái gì cơ chứ? Chẳng chỉ ý là nhà cô ở Bắc Thành, trong nhà chỗ thì để Tiểu Lộ ở đó ? Còn gì chèn ép bắt nạt ? "
Thư ký Từ sắc mặt lạnh lùng, đưa tay ngăn cản phó chủ nhiệm Vương tiếp tục , : "Chuyện ông thật sự vấn đề. Nếu ông là một dân trong thôn bình thường, thậm chí là một cán bộ bình thường thì vấn đề cũng quá lớn, nhưng với tư cách là phó chủ nhiệm văn phòng xã chúng , đặc biệt là phó xưởng xưởng sản xuất đồ gỗ sắp khai trương, thì cách cực kỳ thích hợp. Nhẹ nhất là gây mất lòng một đồng chí , nặng nhất là mất lòng quần chúng thôn dân. Nó phá vỡ bầu khí của cả nhà máy ngay từ đầu. Ông về suy nghĩ kỹ , lát nữa bản kiểm điểm cho ."
Ông xong thì để ý tới phó chủ nhiệm Vương đang còn gì nữa, chậm , với Chu Phác Hòe: "À đúng , ông Chu, còn thầy Diêu bên của các ông thì ? Ông với ông chuyện khi nào nhà máy bên đây sẵn sàng thì chúng sẽ mời ông đến đây vài tháng ?"
Chu Phác Hòe : "Thư ký, cũng đúng lúc chúng việc với ông"