Cho nên càng cảm thấy giữa Trình Ninh và Hàn Đông Nguyên khả năng .
Bà dứt lời, sắc mặt cả Hàn Đông Chí lẫn Hàn Đông Nguyên đều chút khác thường.
Chỉ bà nội Hàn là hề đổi nét mặt, còn tum tim.
Bà : "Ôi chao, chủ nhiệm Hứa , cô phí công nhọc lòng , điều Ninh Ninh nhà chúng thật hôn ước từ sớm, cần giới thiệu đối tượng cho con bé nữa."
Vợ của thư ký Từ: "???"
Không chỉ một vợ của thư ký Từ, cả bàn ăn ngoại trừ Tiểu Vũ đang vùi đầu ăn tôm , tất cả đều hoặc mờ mịt hoặc khϊếp sợ về phía bà nội Hàn.
Sau đó Hàn Đông Nguyên phản ứng , khóe miệng lập tức nhếch lên.
Trình Ninh: ""
"Có, hôn ước ?" Vợ của thư ký Từ chuyện lắp bắp: "Việc , từng thanh niên trí thức Trình qua đó."
"Thật đây là chuyện lớn chúng với , trẻ con còn nhỏ, định chờ chúng lớn hơn một chút, xem ý chúng thế nào mới nhắc tới ." Bà nội Hàn : "Còn bọn nhỏ, đúng là chúng gì"
"Trẻ nhỏ do chính nuôi dạy lúc nào cũng là quý báu nhất, một nhà chúng mà, cũng đều cảm thấy gia đình chúng là nhất. Hơn nữa cả nhà chúng đều coi đứa trẻ như báu vật mà cưng chiều, từ khi còn nhỏ nỡ để cho con bé chịu khổ cực vất vả, cũng từng qua chút việc nhà nào, cứ như thì thể gả cho khác ? Cho nên mà, chúng nào nỡ gả con bé đến nhà ? Chỉ gả cho chính đứa nhóc trong nhà mới là nhất."
“Có điều, chỉ là Đông Nguyên nhà chúng mãi vẫn chẳng nên , khiến cho phiền lòng. Vậy nên chỉ thể chờ đợi xem xét đến khi thằng bé thể tự vững bằng đôi chân , khả năng thành gia lập nghiệp, nếu Ninh Ninh và cô của con bé đều hài lòng, chuyện sẽ sắp xếp thoả, còn nếu vẫn , thì mài dũa thêm một chút.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-trong-sinh-lam-em-gai-xinh-dep/chuong-399.html.]
Vợ của thư ký Từ: “…”
Hàn Đông Nguyên nhà các thím mà còn nên , khiến cho phiền lòng?
Bà nội Hàn , thím khiêm tốn quá mức chính là đang mỉa mai khác ?
"Có điều chủ nhiệm Hứa ", bà nội Hàn còn dừng lời, tiếp tục vợ của thư ký Từ, tiếp: "Nhà chúng vẫn còn quyết định chuyện , nếu ở chỗ cô nào tệ, hơn Đông Nguyên của chúng , triển vọng mạnh mẽ hơn thằng bé, trong nhà cũng thể cưng chiều đối đãi Ninh Ninh hơn nhà chúng , thì cứ việc giới thiệu, nhất là nên thừa dịp đang ở đây để mở to mắt chiêm ngưỡng, như thì cũng cũng yên tâm."
Vợ thư ký Từ: “…”
Vân Mộng Hạ Vũ
Biểu cảm mặt gọi là một lời khó hết.
Ở công xã , còn ai, còn kẻ nào cơ to đến , thể tới chuyện qua mặt Hàn Đông Nguyên?
Nhìn dáng vẻ hiện tại của Trình Ninh, liệu còn ai dám thể nuôi cô hơn nhà họ Hàn?
Hơn nữa, nếu cô thật sự hôn ước với Hàn Đông Nguyên, ai thể mù dở đến mức dám tranh giành với Hàn Đông Nguyên?
Còn thấy kết cục của phó chủ nhiệm Vương đó ?
Thư ký Từ bèn bật "ha ha", : "Thím , thím cũng đừng đùa giỡn nữa, cả công xã chúng đều hiểu rõ năng lực của Đông Nguyên đến mức nào, còn trẻ tuổi nào thể bì với triển vọng của chứ? Dù là xưởng trưởng chủ nhiệm văn phòng xã ở độ tuổi , đây đúng là một hai"
Lại sang với vợ : "Đã bảo em đừng mấy việc linh tinh nữa , lúc thanh niên trí thức Trình về quê, trông thấy khí chất của cô là cảm thấy ngay, công xã của chúng , ngoại trừ Đông Nguyên thì chẳng ai thích hợp để chung với cô cả, thì hai hôn ước từ lâu."