Giọng điệu của cô ngây ngô đầy trách móc, mềm nhũn, như đang khều nhẹ lòng .
Dù rõ cô chỉ đang nũng, nhưng những lời yếu mềm vẫn chạm nhẹ trong lòng, giống như một chiếc gai nhọn, lập tức găm , chích đến đau đớn.
Từ nhỏ, mỗi khi đánh đều tự nhủ đánh cho đánh, cho dù chảy bao nhiêu m.á.u cũng coi là chuyện lớn, nhưng vẫn cái gai đ.â.m đến mức nhói đau một chút, một cảm giác lạ lẫm mà từng trải qua.
Anh đè cô xuống, hít sâu một , thấp giọng với cô: "Em thử xem..."
Bàn tay đưa tay cô đặt lên vị trí mà cô thăm dò tới thì ngăn cản.
Trình Ninh sợ tới mức tim sắp nhảy vọt ngoài, lúc chịu buông tha cho cô nữa, tay ấn xuống mãi thả , đó thì cúi đầu nặng nề hôn cô.
Nụ hôn của mãnh liệt chiếm đoạt, như lên tất cả cảm xúc dồn nén bấy lâu.
Sau đó, thu dọn quần áo và chăn gối bừa bộn. Mọi thứ trở nên hỗn loạn, nhưng vẫn cẩn thận sắp xếp từng thứ một.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-trong-sinh-lam-em-gai-xinh-dep/chuong-405.html.]
Lấy khăn tắm giúp cô lau qua, nhưng quần áo đều ướt đẫm, lấy quần áo mới từ trong tủ cho cô, vuốt ve lên má cô, hỏi một cách ân cần: "Em giúp em ?"
Vừa cũng cởi qυần áo của cô, cho dù kiềm chế nữa, để lộ dục vọng quá nặng nề mặt cô, nhưng tạm thời vẫn gì với cô. Anh vẫn cố gắng giữ lấy chút kiểm soát cuối cùng của .
Trình Ninh còn chút sức lực nào, nhưng vẫn giật lấy quần áo tay , lui bên trong, xoay lưng tự quần áo.
Vừa mới run rẩy quần áo xong thì ôm lấy cô từ phía , Trình Ninh choáng váng đầu óc, cả gọn trong vòng tay , cúi đầu hôn lên bả vai cô, hỏi bằng giọng trầm ấm: "Có sợ ?"
Trình Ninh cảm nhận thở ấm áp của phả da thịt, khiến cô thể rùng . Cô cảm thấy tim đập nhanh hơn, như nổ tung trong lồng ngực. "Em... em sợ," cô thì thầm, nhưng giọng của cô lộ rõ sự bất an.
Anh ôm chặt lấy cô, cảm nhận sự run rẩy trong cơ thể cô, nhưng cô thừa nhận sự sợ hãi của . "Không , ở đây," thì thầm bên tai cô, giọng tràn đầy sự bảo vệ.
Trình Ninh cảm thấy lòng ấm áp hơn một chút, dù thứ xung quanh hỗn loạn đến , cô rằng bên cạnh cô luôn . Cô đầu , mắt , đôi mắt sâu thẳm đầy kiên định và ấm áp, như lên rằng thứ sẽ thôi.
Vân Mộng Hạ Vũ
Anh nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc cô, như một lời hứa ngầm rằng sẽ luôn bảo vệ và che chở cho cô. "Ngủ , em cần nghỉ ngơi," , giọng dịu dàng nhưng đầy sự kiên quyết.
Trình Ninh gật đầu, nhắm mắt , cảm nhận sự an trong vòng tay . Và , cô từ từ chìm giấc ngủ, trong lòng tràn đầy sự yên bình và tin tưởng tình yêu mà dành cho cô.