Xảy chuyện cũng thật sự khiến cho vô cùng tức giận, cũng hiểu vì bà nội chuyện của Trình Ninh với , chính là để bảo vệ Trình Ninh.
cho dù như thì vẫn dám đến lục lọi phòng của Trình Ninh nửa đêm.
Nghĩ đến việc , luôn trầm và cẩn thận mà bây giờ trong lòng như bùng nổ.
Hàn Đông Nguyên bảo Hàn Đông Chí nghỉ ngơi .
Thẩm Thanh với Hàn Đông Nguyên và Trình Ninh: " đưa Trình Ninh ngủ, vẫn ngủ thêm một lúc, chuyện ngày mai chúng sẽ điều tra tiếp, chắc chắn ngày mai vẫn còn nhiều chuyện "
Trình Ninh về phía Hàn Đông Nguyên, Hàn Đông Nguyên lên đường: "Cô về ngủ , sẽ chăm sóc cô "
Thẩm Thanh gật đầu.
Lúc đúng là để Hàn Đông Nguyên chăm sóc Trình Ninh là nhất.
Hàn Đông Chí há miệng gì đó, nhưng cuối cùng cũng chỉ đầu an ủi Trình Ninh hai câu, bảo cô nghỉ ngơi cho , chuyện gì thì bọn họ sẽ xử lý.
Trình Ninh cảm ơn Hàn Đông Chí, : "Em cả, cũng nghỉ ngơi , ba ở đây, em "
Mọi , Trình Ninh mới ôm lấy Hàn Đông Nguyên, nhịn mà phát run.
Là ai, là ai, từng bước một, vẫn luôn bám lấy, hai kiếp chịu buông tha cho Hàn Đông Nguyên, tiếc dùng mạng khác mồi nhử.
Một kiếp , cô nhất định cho lưng trả nợ máu.
"Ninh Ninh"
Cô ôm và run rẩy.
Hàn Đông Nguyên từng thấy cô như thế bao giờ .
Trái tim như cái gì đó bóp nghẹn, đau lòng cực hận. Anh kéo cô trong n.g.ự.c và đến giường xuống, vỗ về lưng cô để trấn an cô, giải thích với cô.
Trình Ninh trấn an cũng dần bình tĩnh .
Vừa cô mới sắp xếp chuyện đấy, đầu óc xoay chuyển liên tục ngừng, cả đều căng cứng, cho nên khi tản mới thể phát run như thế. Bây giờ cô đang ở trong lòng , cơ thể cuối cùng cũng thả lỏng xuống, cô ngẩng đầu lên , đưa tay sờ mặt , những kí ức lượt đổi, nước mắt lập tức chảy xuống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-trong-sinh-lam-em-gai-xinh-dep/chuong-426.html.]
"Ninh Ninh."
Anh mới gọi thì cô lập tức ngẩng đầu lên hôn , hôn môi , hít lấy mùi của .
Trong lòng Hàn Đông Nguyên giật .
Vào lúc nên như thế nào đây?
Vân Mộng Hạ Vũ
Anh ôm cô, ôm cô là trấn an cô, nhưng cô hôn , cũng lập tức cảm nhận cảm xúc của cô. Anh càng ôm cô chặt hơn, hôn cô, cũng vô cùng cẩn thận, dịu dàng trìu mến, dùng cách để âu yếm cô, để cho cô bình tĩnh , chắc chắn dám pha lẫn một chút dục vọng nào.
Nụ hôn dịu dàng kéo dài lâu, hai đều trấn an.
Thật chỉ cô, xảy chuyện như , cũng như căng chặt.
"Ninh Ninh."
Anh : "Chúng vẫn kết hôn ."
Nghĩ đến việc Chu Hùng suýt chút nữa , lập tức kiểm soát sự phẫn nộ và sợ hãi.
Cho dù là ở chung một viện, dám để cho cô ngủ riêng một phòng nữa?
Anh thêm một nguy hiểm như thế nữa.
Trình Ninh ngẩn .
Cô vì như , nhưng nhịn mà duỗi tay sờ mặt , đáp lời của .
đó .
Rõ ràng trong lòng vô cùng nặng nề, nhưng cũng trầm tĩnh .
Bởi vì cho dù ngày mai Chu Hùng như thế nào, cô , sẽ chuyện gì.
Cô : "Em ba, cho dù kết hôn thì cũng thể dính lấy bên cạnh em thời thời khắc khắc , chuyện liên quan gì đến kết hôn cả, quan trọng nhất vẫn là em nên cố gắng một chút, học võ thuật vững chắc một chút, càng sức lực thì sức chịu đựng càng cao hơn"