Tay Cố Cạnh Văn nắm chặt run rẩy.
“Chính cô tự nhận , còn bảo vệ cô ?"
Có ghi âm của Triệu Chi, lá đơn tố cáo của Chu Hùng, cộng thêm chứng cứ của thôn dân, còn đại đội Diệp Loan phái lục soát chỗ Cố Cạnh Văn, thể còn kịp tiêu hủy sổ tay của Chu Hùng, còn ngân phiếu, trong đó một phiếu lương thực do Chu Hùng dùng thực phẩm miền núi đổi lấy.
Chứng cứ phạm tội vô cùng xác thực, cần đợi Chu Hùng và Triệu Chi khỏi bệnh nữa. Cố Cạnh Văn đưa đến cục công an huyện giám sát. kết án bao nhiêu năm tù còn chờ huyện ủy cùng tòa án bên kết án.
Ngày thứ tư cuối cùng Triệu Chi cũng tỉnh .
Cô sốt cao ba ngày ba đêm, cho dù tỉnh , tinh thần vẫn hoảng loạn nghiêm trọng.
Lúc Hàn Đông Nguyên phòng bệnh, Triệu Chi một lúc ngây .
Cô như là nhớ cái gì đó, hoảng loạn về phía cánh tay của .
Cô ngơ ngác , vẻ mặt sợ hãi, cả ngẩn ngơ, như cái gì rối loạn.
Hàn Đông Nguyên cách giường bệnh vài bước cô , lãng phí thời gian, lời ít ý nhiều : "Mấy ngày nay cô bệnh chứng, là do cô nảy lòng, bảo Cố Cạnh Văn tạo mưu gϊết Chu Hùng giá họa lên , nhân chứng vật chứng đều đều trong tay cả. Cố Cạnh Văn nhận tội và đưa đến cục công an huyện. Các âm mưu cố ý gϊế , tuy gϊế thành nhưng khiến Chu Hùng tàn tật cả đời, ngoài việc trộm cắp tư liệu nội bộ của công xã và đại đội, còn các loại tội danh phỉ báng bịa đặt, thời hạn thi hành án ít nhất mười năm trở lên"
Triệu Chi vốn còn hoảng loạn, câu của Hàn Đông Nguyên đầu cô như phát nổ.
Cả cô như đặt trong một cái hầm băng, sự lạnh lẽo và sợ hãi xuất hiện cùng một lúc.
Triệu Chi lên tiếng "Hàn Đông Nguyên, giúp , giúp với, nhất định thể giúp thoát tội, thật sự tù"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-trong-sinh-lam-em-gai-xinh-dep/chuong-446.html.]
Cô thét chói tai từ giường bệnh bò xuống, ngã nhào mặt đất, như nhào tới túm lấy .
Hàn Đông Nguyên chút chán ghét nhíu mày, : "Dừng , giúp cô thoát tội chắc chắn sẽ , nhưng hãy cho những gì cô , lẽ sẽ cân nhắc cho cô tù ít hơn hai năm"
Triệu Chi miễn cưỡng dừng , cô hoảng sợ bất an Hàn Đông Nguyên, : “Anh cái gì? cho , đều cho hết, chỉ cần giúp ."
"Nói với , tất cả những điều cô ."
Vân Mộng Hạ Vũ
Anh xong giơ băng ghi âm tay lên, đó tới bàn, bàn một cái máy ghi âm mấy ngày mượn.
Anh mở hộp máy ghi âm, cắm băng ghi âm và ấn nút phát, bên trong lập tức truyền đến thanh âm khàn khàn đứt đoạn của Triệu Chi.
“... Chu Hùng, hẳn đánh c.h.ế.t , nhưng vẫn chết...”
“... Đám đó điều công xã, đám còn đánh c.h.ế.t ? Bọn họ còn nhân cơ hội đánh c.h.ế.t ?...”
Sắc mặt Triệu Chi lập tức trắng bệch.
Cô cứ nghĩ sự sợ hãi lúc đạt tới cực điểm, nghĩ tới còn bất ngờ lớn hơn đang chờ cô .
Cô chỉ vài câu, Hàn Đông Nguyên nhấn nút dừng.
Những chuyện , cô đều nghĩ chắc chắn sẽ xảy trái ngược với hiện thực, từng chuyện một cô đều với .
Hàn Đông rút băng ghi âm , cô đất, như một con vật xí đang c.h.ế.t dần c.h.ế.t mòn, : "Đừng cố gắng dối , ba ngày qua, cô cứ lặp lặp lời của , khai ít chuyện . Lặp lặp ba ngày, ghi âm ba ngày, chẳng qua là lãng phí thời gian thôi nên mới chờ đến lúc cô tỉnh trực tiếp cho "