Thậm chí còn vẻ căng thẳng quá độ với cô, đôi lúc ánh mắt sẽ dừng cô, thỉnh thoảng cũng sẽ như thế, nhưng , như thế nào đây, thường xuyên đến , cho cảm thấy áp lực.
Thật , cô sớm cảm nhận điều , nhưng bởi vì hơn một tuần nay bà nội Hàn, cả Hàn và Tiểu Vũ đều ở đây, Trình Ninh còn ở chung một phòng với bà nội Hàn, cho nên lâu hai riêng cùng , vả cô cũng nghĩ, chuyện qua , lẽ vài ngày cũng hơn.
Vậy nên việc vẫn cứ luôn để ở đó, hai từng chuyện trao đổi thêm gì nữa.
Cô "ừm" một tiếng, nghĩ xem nên bắt đầu từ .
còn đợi cô nghĩ cách lên tiếng cho hợp lý, buông cô , đó nghiêng kéo cô , áp cô thẳng tới sát bên , ôm lấy cô.
Vân Mộng Hạ Vũ
Đang nghĩ đến việc trao đổi với một chút, cho nên mặc dù hiện giờ là giữa trưa, vẫn còn ở trong nhà chính, song Trình Ninh cũng đẩy .
Thật cô cũng nhớ một chút.
Nhớ lồng n.g.ự.c của .
"Anh ba", cô túm lấy quần áo của , khẽ điều chỉnh tư thế để thoải mái hơn một chút trong lòng , cân nhắc một lát, mới : “Anh ba, thật chuyện của Chu Hùng là trường hợp đặc biệt, lúc bình thường sẽ xảy những việc như thế, vả cũng nhiều như Cố Cạnh Văn với Triệu Chi, đa đều là bình thường... ”
"Còn nữa, thật em cũng thể bảo vệ chính , thật sự thì đó Chu Hùng cũng đạt mục đích gì, em lập tức đá bay bằng một cước... Ai, đừng chuyện ảnh hưởng quá nhiều”
Cô tiếp, nhưng biểu cảm của cũng chẳng hề chuyển biến hơn chút nào vì lời của cô, Trình Ninh đành dừng , suy nghĩ một chút mới : “Anh ba, chúng sẽ mãi mãi ở bên , chỉ cần, còn là , đổi tình cảm đối với em, thì em cũng sẽ rời khỏi ...”
" Có điều, cho dù chúng ở bên , mỗi chúng vẫn còn chuyện riêng , hiện tại mở xưởng, cũng sẽ sự nghiệp của , mà em Mà em cũng tận hưởng cuộc sống thật , thể nhắc thẳng những lời ?
Cô đến đây thì khựng .
"Mà em thì ?”
Sự khựng bất chợt khiến hiểu lầm, cũng tự động xem nhẹ những lời đó của cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-trong-sinh-lam-em-gai-xinh-dep/chuong-453.html.]
"Em ?”
Trình Ninh vắt óc nghĩ tới nghĩ lui, một nữa cân nhắc tới lý do giải thích khác, tiêu cực như thế nữa.
Cô : "Em một việc, mà cũng ăn , dù thì chờ cơn lũ quét, em sẽ giải phóng, thể gì thì ”
"Giải phóng?”
Anh : “Là chuyện cơn lũ quét, là còn cả chuyện của Chu Hùng... ”
Có điều, một thứ vạch trần, cho nên vẫn giấu câu , dừng một chút, tiếp: "Là bởi vì lũ quét, là bởi vì những giấc mơ , khiến em mắc kẹt ở đây?”
"Ừm, đúng đấy.” Trình Ninh .
Tay Hàn Đông Nguyên dùng sức siết lấy eo cô, nhưng bóp mạnh xuống.
Một lúc , dù rõ câu trả lời, nhưng vẫn hỏi: "Vậy lúc đó thích ? Có ý định ở bên ?”
Trình Ninh thẳng dậy trong lòng , một cách kỳ quái, : "Anh mất trí nhớ ? Dĩ nhiên là , sẽ cho rằng em thật sự giống như những gì khác , đuổi theo chạy tới đây là bởi vì thầm mến đó chứ?”
Hàn Đông Nguyên: "…“
là tự chạy tới chịu d.a.o đ.â.m mà.
"Còn bây giờ thì ?”
Anh vẫn hỏi: "Sau khi xong chuyện lũ quét đó, thì sẽ giải phóng, gì thì , em gì?”
"Không kế hoạch cụ thể nào cả”
Trình Ninh chăm chú.