Sau khi    như , vẻ giận dỗi ban đầu của Trình Ninh dịu , vẻ mặt ôn nhu , cô ngoan ngoãn, : "Ừm, em ,   em sẽ tới hỏi ”
Hàn Đông Nguyên: "…“
Lời  là tự   .
Vân Mộng Hạ Vũ
  Trình Ninh  điều như  đáp , trái tim  vẫn như  một mũi tên b.ắ.n trúng.
Dù Hàn Đông Nguyên phiễn não cũng ,  trúng tên cũng , Trình Ninh vẫn nán  trong phòng bệnh  lâu, mãi cho đến giờ ăn trưa  chịu rời .
Y tá  đến khuyên cô, : "Cô  về ăn cơm và uống thuốc,  bữa trưa bác sĩ Tiết sẽ tới kiểm tra tình trạng của cô, cô  thể tùy tiện  loạn .”
Trình Ninh  với cô : “ chẳng  bác sĩ Tiết   rằng tình huống  nhất hiện tại với  là  chuyện đều thuận theo ý  ? Cô  thể mang đồ ăn và thuốc qua đây cho  uống  ,    thể xin bệnh viện đến phòng bệnh  ở ?”
Y tá và Hàn Đông Nguyên: “...”
Vị đồng chí , đây là phòng bệnh khoa ngoại, còn của cô là phòng bệnh khoa Não.
Dù thế nào  nữa, các quy định của bệnh viện vẫn   tuân thủ.
Trình Ninh chỉ  thể   tầng hai.
Hai  ở  bệnh viện một thời gian dài.
Sau đó, Trình Ninh mỗi sáng đến lúc xế chiều đều đến phòng của Hàn Đông Nguyên để gặp .
Chính là   gì cả, hai   sách của riêng , hoặc Trình Ninh  sách, còn Hàn Đông Nguyên thì tập các bài huấn luyện phục hồi, cô cũng thích chạy qua.
Thỉnh thoảng cô sẽ cùng   phục hồi chức năng, tất nhiên ban đầu   để ý đến cô, chỉ nghĩ rằng cô  tâm trí  ,  thể  kích thích nên để tùy , nhưng một thời gian dài,  quen, thậm chí còn ngầm đồng ý hành vi thỉnh thoảng lau mồ hôi cho  và nhét một miếng thức ăn  miệng  khi  đang vận động.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-trong-sinh-lam-em-gai-xinh-dep/chuong-479.html.]
Trình Ninh luôn đến phòng Hàn Đông Nguyên đúng giờ  khi ăn sáng và  thuốc lúc 9 giờ 30 sáng.
 mãi đến hơn mười giờ sáng thứ Bảy, cô cũng  xuất hiện.
Hàn Đông Nguyên lúc đầu chỉ lật sách,  đó đảo mắt  đồng hồ treo  tường  mặt.
Sau khi  vài , cuối cùng  cũng  dậy và quyết định  xuống tầng xem một chút.
Anh  hỏi  phòng của cô nhưng  thấy tấm danh thϊếp  ghim  n.g.ự.c cô.
Sở dĩ hôm nay Trình Ninh  đến thăm Hàn Đông Nguyên là vì hôm nay  khách đến.
Lương Hằng Châu và một cặp vợ chồng.
Mẹ ruột của cô, Tiêu Lan và bố dượng Lương Ngộ Nông.
Lương Hằng Châu  thể   với cha ruột của , bố dượng của Trình Ninh, Lương Ngộ Nông, về việc Trình Ninh  tai nạn giao thông, hôn mê nhiều ngày.
Lương Ngộ Nông luôn yêu thương vợ  là Tiêu Lan.
Trình Ninh gặp chuyện  may  hôn mê, ông  sợ bà   kích thích nên  dám  trực tiếp cho bà  ,  tiên ông  đến Bắc Thành gặp Trình Ninh,  đó đợi để Lương Hằng Châu gọi điện thoại  cho ông  , Trình Ninh  tỉnh , cũng khôi phục trí nhớ, ông  mới  chuyện  cho Tiêu Lan.
Tiêu Lan ngây .
Không  là bà   nhớ Trình Ninh suốt những năm qua.
, năm đó, chồng cũ qua đời, bà  quá đau buồn và sa sút, bố  ruột bà   đưa bà  về Nam Thành, chị cả thấy bà   còn ham  sống,  nhớ con gái quá nên đưa đứa con gái nhỏ của  cho bà  nuôi,   Tiêu Lan gả cho Lương Ngộ Nông, bà  vẫn nuôi đứa bé ở bên , đặt tên là Lương Niệm.
Đứa nhỏ luôn cho rằng con bé là con gái ruột của bà  và Lương Ngộ Nông, chị cả của bà   xin bà  đừng  cho Niệm Niệm  chuyện của Trình Ninh, nếu  con bé nhất định sẽ suy sụp, thế nên, những năm , bà  chỉ  thể nhớ thương con gái ruột trong tâm trí.
 Trình Ninh  tai nạn ô tô,  hôn mê, đây  là một chuyện khác .