Dừng một chút, cô  : "Anh  từ nhỏ  như ,  đáng ghét”
Thẩm Thanh sững sờ,  cũng bật .
Cô  nhớ  lúc Trình Ninh  mới đến, Hàn Đông Nguyên đối xử với cô xa cách như thế nào, còn  Tưởng San San công khai chế giễu cô,  rằng cô mặt dày bám lấy Hàn Đông Nguyên xuống nông thôn, tiếc là  chẳng thèm để ý đến cô ,  mà mới chớp mắt,  nửa năm trôi qua .
Trình Ninh : " chuyện đăng ký kết hôn, cô đừng  cho ai  đấy, là cô  hỏi ,  nghĩ  một cách, cứ đợi  tự   với xưởng trưởng”
Vân Mộng Hạ Vũ
ThẩmThanh: Có nghĩa là cô   chuyện  còn sớm hơn cả Hàn Đông Nguyên?
Trình Ninh vẫn luôn  là Hàn Đông Nguyên luôn  kết hôn.
Cô nghĩ rằng chuyện đăng ký kết hôn    là chuyện nhỏ, nhưng cũng   là chuyện lớn lao gì, ít nhất là   cô của cô đồng ý, nhưng điều  e là  dễ dàng,  đây cô còn quả quyết  rằng sẽ  bao giờ yêu chứ, hai năm  sẽ  học đại học.
Từ khi đề cập đến chuyện , tối hôm đó Trình Ninh cứ suy nghĩ mãi về nó.
Cô vẫn  hiểu rõ chuyện gì đang xảy , nên cũng   với Hàn Đông Nguyên, sợ   quá kích động.
Cô định đợi   về Bắc Thành  sẽ  chuyện với cô của cô một  nữa.
Trình Ninh đang nghĩ xem khi nào sẽ về Bắc Thành để  chuyện với cô thì  ngờ, ngay ngày hôm , cô ruột của cô là Trình Tố Nhã và chú của cô Hàn Kỳ Sơn  đột nhiên xuống nông thôn.
Vẫn là thư ký công xã, Thư ký Từ và Chủ nhiệm Tiết đích  đưa đến.
Ngoài Thư ký Từ và Chủ nhiệm Tiết, còn  Liêu Thịnh,  ở  công xã từ  đó.
Thư ký Từ và Chủ nhiệm Tiết cùng  đưa Trình Tố Nhã và Hàn Kỳ Sơn đến nhà của Trình Ninh, Trình Tố Nhã vội vàng  gặp Trình Ninh,  tiên  đến phòng của Trình Ninh, những  khác thì ở  phòng khách  chuyện.
Trình Ninh  thấy   gõ cửa, mở cửa  thì thấy Thẩm Thanh dẫn theo cô của  đến, cô giật , cố gắng chớp mắt, còn tưởng   nhầm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-trong-sinh-lam-em-gai-xinh-dep/chuong-496.html.]
Trình Tố Nhã   thấy Trình Ninh thì mắt  đỏ hoe, bước lên kéo Trình Ninh  lòng.
Trình Ninh: “???”
Cô  chút ngơ ngác.
“Cô, cô   ?”
Cô hỏi, “Cô và chú đột nhiên đến đây  gì?”
Ngoài trừ giấc mơ về kiếp  đó, cô cũng  ít thấy cô  thể hiện cảm xúc lộ liễu như .
Trình Tố Nhã ôm Trình Ninh một lúc, lau nước mắt, mới buông Trình Ninh , đẩy cô  phía ,   cô thật kỹ từ  xuống ,  đó mới : "Nghe  con gặp chuyện, nên  xin nghỉ phép ở nhà xưởng”
Bà Lại hỏi Trình Ninh: "Bây giờ con thế nào ?”
Trình Ninh  chút ngơ ngác.
Nghe  cô gặp chuyện? Gặp chuyện gì?
Phải  rằng nơi  cách Bắc Thành cả mấy nghìn cây ,  tàu hỏa cộng thêm máy cày cũng  mất hai ngày chú mới đến .
Hơn nữa mấy ngày nay vì mưa lớn với lũ quét bất ngờ, giao thông trong núi với bên ngoài đều  đứt đoạn, ngay cả phía công xã cũng mới  thông  chú, giữa chừng còn  lội nước, vô cùng nguy hiểm,  chi đến Bắc Thành, cho dù bên  xảy  lũ quét, tin tức cũng  thể truyền đến chỗ cô của cô nhanh như thế ?
Cô ngẫm nghĩ  : "Cô   bên  xảy  lũ quét, nên cùng chú đặc biệt đến đây?”
Trình Tố Nhã gật đầu  lắc đầu, đưa tay vuốt tóc Trình Ninh, : "Ninh Ninh,   con vì lũ quét, để giúp   phòng chống thiên tai,  việc quá sức nên sốt cao hôn mê mấy ngày,   , bây giờ sức khỏe thế nào ?”
Trình Ninh giật , cô nhớ   đó hình như  của công xã  đến đây một chuyến, bèn : "Cô, Cô  mấy  Thư ký Từ  ? Không nghiêm trọng như  .”