Lúc nãy, Hàn Đông Nguyên ở trong nhà vẫn duy trì thái độ khá , một khi ngoài thì mặt liền đen xì.
cũng việc giận Trình Ninh cũng vô ích.
Vì khỏi cửa cũng lên tiếng, thẳng về phía .
Trình Ninh kéo lấy áo , hiền hòa với : "Anh ba, chuyện em cũng mới , là ban thanh niên tri thức Bắc Thành thấy bài báo mới cho em suất học ”
Cô dịu dàng tiếp: "Anh ba, nỡ xa em thì em sẽ ”
Trong lòng của Hàn Đông Nguyên nghẹn ngào.
Anh vươn tay đẩy vai cô đẩy cô .
Không cho cô ?
Anh thể cho cô .
Làm mà Trình Ninh hiểu chứ, cô cũng chỉ là thôi.
Anh đẩy cô , cô liền trực tiếp tiến lên ôm lấy cánh tay , : "Anh ba, cũng bên xảy quá nhiều chuyện, cô lo lắng cho em, cô yên tâm để em ở đây, cô chắc chắn sẽ em học đại học. Vì chuyện em, cô kiêng kỵ việc em vì một đàn ông mà mất lý trí mà đòi sống đòi chết, rõ ràng, khi em xuống nông thôn còn thề thốt chỉ xuống nông thôn một thời gian, cơ hội thì sẽ về thành phố hoặc học đại học, tuy chuyện học hành đối với em thì học học đều , nhưng nếu em kiên quyết ở đây chịu học, cô chắc chắn sẽ đau lòng, thất vọng, nhất định sẽ nghĩ là em vì mới ở đây......mà, cũng đúng như mà, em do dự nên , đều là vì mà, như thì, cô của em thể đồng ý chuyện của chúng ?”
Hàn Đông Nguyên: "....”
Cô phiền quá.
Anh tiếp tục đẩy cô .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-trong-sinh-lam-em-gai-xinh-dep/chuong-502.html.]
Trình Ninh nắm chặt lấy , tiếp tục buông tha cho , : "Anh ba, em nghĩ thế , bằng em cứ học , như em với cô chuyện chúng kết hôn thì cô chắc chắn sẽ dễ dàng chấp nhận hơn. Anh nỡ để em thì cũng , em nhớ trường Đại học Công Nông Binh coi trọng chuyện thực hành ? Em học , xem thể xin cơ hội về đây thực tập , sự hỗ trợ của công xã thì chắc là khó, dù em cũng chỉ xem hứng thú , học gì thì học, học thì đơn bỏ về thôi, thế nào? Hơn nữa cũng thể thăm em mà, đang giúp công xã phát triển xưởng đồ gỗ ? Anh cũng thể công tác sang đó xem thể bán đồ gỗ sang bên phía Nam ”
Dù hai năm nữa vẫn thi đại học mà.
Hơn nữa tương lai phát triển ở phía Nam, sớm tìm hiểu thị trường bên đó, quen thuộc tình hình, cũng mà.
Hàn Đông Nguyên cô đến phiền.
Những điều đó tự nhiên sẽ cân nhắc, chỉ là bây giờ yên tĩnh một chút.
Vân Mộng Hạ Vũ
Đột nhiên cô , còn cho cơ hội bày tỏ bức xúc ?
Tuy nhiên, kết hôn?
"Kết hôn?”
Anh "hừ" một tiếng, hỏi cô, : "Em đồng ý kết hôn ? Khi nào kết hôn?”
Trình Ninh tít mắt, ôm lấy cánh tay ngẩng đầu lên nũng nịu với : "Ngày mai, ngày mai chúng về công xã giấy đăng ký, thế nào?”
Dù Hàn Đông Nguyên cảm thấy cô chỉ đang õng ẹo nũng, nhưng trong lòng vẫn một một mũi tên mạnh mẽ găm .
Hàn Đông Nguyên cúi đầu cô đáng yêu đang , đôi mắt sáng ngời.
Cảm xúc của dâng trào, lúc đó gần như thể kiềm chế , chỉ cúi đầu hôn cô thật chặt, cô luôn cách nắm lấy trái tim , những lời ngọt ngào như , những việc thể bóp nát trái tim .
tất nhiên là thể.
Lúc đang ở trong sân, trong nhà bố và cô của Trình Ninh, lẽ đang họ từ cửa sổ.