Bà nội Hàn lấy lương thực cứu mạng đứa trẻ nhà , trộm nhét cho bà nội Hàn. Còn về mặt dây chuyền ngọc bích của Trình Tố Nhã là do Trình Ninh luôn lải nhải với bà, bà đặc biệt đến cửa hàng ủy thác tìm đồ, một bán hàng kéo bà bán riêng cho bà.
Họ cũng để ý những thứ đồ ý nghĩa kỷ niệm đặc biệt gì, đồ là .
Trình Ninh đều thích.
Cô còn đặc biệt với bà nội Hàn: “Cái , con giữ , bà nội và cô thời gian thì cửa hàng ủy thác hoặc là xem riêng, đồ gì mà giá cao hơn thị trường một chút thì mua về cũng , thể tương lai kiếm thêm tiền, cũng một vài thứ đồ giá trị sưu tầm.”
Những lén lút bán đồ của tổ tiên để chắc chắn đang gặp khó khăn.
Còn về nguồn gốc tiền của Hàn Kỳ Sơn cũng .
Mặc dù ba của cô kiếm tiền nhưng hiện tại cũng chỉ là lấy lương cứng ? Tiền thể tích góp hạn, cô còn nghĩ đợi cải cách mở cửa, đợi Hàn Đông Nguyên cũng đến Quảng Thành liền mua một căn nhà lớn ở Quảng Thành hoặc là mở phòng việc hoặc là cho Hàn Đông Nguyên mở công xưởng, một khởi đầu càng dễ dàng hơn.
Trình Ninh tươi rạng rỡ.
Hàn Nhất Mai chua xót.
Cô lẩm bẩm chua xót một câu: “Cả đời con từng thấy em ba đối xử với bố và dì Trình trân trọng như !”
Anh cả Hàn Đông Chí bên cạnh cau mày, ánh mắt nghiêm nghị ngăn cản “khịt” một tiếng định lên tiếng nữa.
Phí Tự ở bên cạnh dỗ dành cô : “Đợi chúng kết hôn, cũng thể giống , mà thể càng trân trọng hơn nhiều lời ý hơn.”
Làm thể giống. Hàn Đông Nguyên khuôn mặt căng thẳng như là tham gia đại hội tuyên thệ ?
Chỉ tiếc là lời chỉ Hàn Nhất Mai vui lòng còn khiến cô càng tức giận hơn, cũng mà ở bàn đá một cái.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-trong-sinh-lam-em-gai-xinh-dep/chuong-530.html.]
Phí Tự thoải mái.
Tên ngốc , Hàn Nhất Mai tức giận.
Phí Tự thật sự kẻ ngốc, cảm thấy yêu của ngốc.
Dễ thương nhe nanh múa vuốt.
mà thích cô như , cũng tự nguyện dỗ dành.
Sau khi dâng cùng ăn cơm.
Bởi vì Trình Ninh và Hàn Đông Nguyên về là đầu tiên cùng ăn cơm khi đăng ký kết hôn, đó Trình Tố Nhã đặc biệt thêm vài món vô cùng phong phú, Hàn Kỳ Sơn hiếm khi khiến Trình Tố Nhã lấy một bình rượu quý cất từ lâu, cho nên nửa đầu bữa cơm ăn vô cùng vui vẻ và náo nhiệt.
mà ở giữa gõ cửa gián đoạn bữa cơm .
Là bà cụ Kỷ, Kỷ Vinh và Lưu Mẫn Phân.
Trong tay Kỷ Vinh xách ít đồ, mang theo bà cụ Kỷ và Lưu Mẫn Phân mái tóc rối bù và khuôn mặt đầy vết m.á.u đến xin .
Kỷ Vinh với Hàn Kỷ Sơn, Trình Tố Nhã còn Trình Ninh: “Chuyện lúc xảy ở trong viện , bà cụ nhà xuất nghèo khó từng học, chuyện thô lỗ dễ đắc tội Ninh Ninh là do bà đúng nhưng , chính là lúc báo Ninh Ninh xảy chuyện trong lòng gấp gáp cho nên thấy con bé mới chuyện chừng mực, cho nên chuyện cho dù bà sai cũng chỉ là sai, thím Hàn lấy chổi đánh bà , cũng đánh vợ của … Mọi xem và vợu mặt đều là vết m.á.u do đánh."
“Chuyện còn mong Ninh Ninh cháu nể mặt bà dù gì cũng cháu từ bé lớn lên, lúc bé còn từng bế cháu đừng kì kèo với bà nội Kỷ nữa."
Ông dường như nghiến răng nghiến lợi càng trong lòng càng bực tức đó đặt kẹo mạch nha, kẹo sữa thỏ trắng, ... lên bàn : “Những cái đều là cho bà nội Hàn và Ninh Ninh ăn để bớt sợ.”
Vân Mộng Hạ Vũ
Kỷ Vinh thật sự tức giận.