"Alo xin chào, xin hỏi đây là báo thanh niên Bắc Thành ?”
"Phóng viên Lưu Vệ Quốc ở đó ?”
"À, ở đây, cô là biên tập Ngụy? Biên tập Ngụy, là Trình Ninh, thanh niên trí thức Trình, là nữ thanh niên trí thức mà phóng viên Lưu Vệ Quốc phỏng vấn ở công xã Thạch Kiều huyện Hợp khi đưa tin lũ bất ngờ hồi , đúng, đó chúng còn một chuyện, mời phóng viên Lưu Vệ Quốc...
"Chúng ký! Chúng ký!”
Đến cuối cùng Lưu Mẫn Phân cũng chịu nổi, thét to, "Chúng ký!”
"Mẫn Phân!”
Kỷ Vinh hét lớn một tiếng.
Ông vợ của , mặt tối sầm giống như hiện tại đánh một trận.
Ông rõ một khi ký tờ giấy , sẽ khác nắm nhược điểm ở trong tay.
Huống chi, ông sớm giao dịch với phó xưởng trưởng Vương, kéo Hàn Kỳ Sơn xuống, để phó xưởng trưởng Vương thăng chức xưởng trưởng, ông thể vị trí của phó xưởng trưởng Vương.
Mà nếu thật sự ký tờ giấy , cũng đồng nghĩa với việc chặt đứt con đường thăng tiến của ông .
"Tốt nhất các nên ký.”
Những vô cùng kích động, Trình Ninh bình tĩnh, cô thản nhiên , “Chuyện khả năng dễ dàng bỏ qua như thế, kể cả các đến nhà của lóc om sòm lăn lộn một trận như , đó các chửi bới bôi nhọ. Con của thực sự chăm chỉ, thấy cuộc điện thoại mới gọi ?"
" Các thể tiếp tục ăn vạ lóc om sòm tiếp, quan tâm, thông báo với biên tập của báo thanh niên Bắc Thành, để bọn họ theo dấu vết đó, theo dõi lũ bất ngờ qua , các nạn dân vẫn còn trong sự mất mát do mất và nhà cửa, nhưng trong thành phố cũng ánh mắt lấy máu, từ giữa giành lợi ích cho bản , là thanh niên trí thức trải qua lũ bất ngờ mà chết, thế mà còn thể đạt vinh dự trong đó...…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-trong-sinh-lam-em-gai-xinh-dep/chuong-535.html.]
"Vậy thì Kỷ Thành Quân nhà các ngay cả núi cũng leo nào, cũng xuống thôn quê bao giờ, dựa cái gì lấy giấy giới thiệu đại học? .”
Vân Mộng Hạ Vũ
"Dĩ nhiên các thể nghi ngờ , để cho phóng viên báo thanh niên Bắc Thành theo dõi một chút, cuộc sống muôn hình vạn trạng của các . Nói bọn họ hết sức vui mừng theo dõi những chuyện đó.”
Kỷ Vinh và Lưu Mẫn Phân: “.....”
Ánh mắt Kỷ Vinh trở nên hung dữ, trừng mắt Trình Ninh, tựa như c.h.é.m cô nát nhừ.
Hàn Đông Nguyên tiến lên, kéo Trình Ninh về bên cạnh chính , giọng lộ vẻ hung ác, : “Thu ánh mắt của ông, còn tiếp tục dùng ánh mắt như em nữa, cho ông về thấy mặt trời ngày mai!”
"Bởi vì lúc Ninh Ninh nhân từ nương tay, các mới dám ở lưng nhiều thủ đoạn âm độc như , nếu rơi trong tay , chuyện sẽ đơn giản như . Ký, một tờ liền bỏ qua, ký, đến lúc lôi bộ chuyện ngoài ánh sáng.”
Kỷ Vinh tức giận đến gân xanh nổi lên.
Ông đầu Hàn Kỳ Sơn, thấy đích ánh mắt Hàn Kỳ Sơn tối đen như mực, tràn đầy tàn khốc, đó là đôi mắt của từng qua chiến trường tàn khốc nhuốm đầy m.á.u tươi.
Kỷ Vinh nhất thời cảm thấy lo sợ.
dù sợ hãi, ông cũng thể ký đây .
Ông kiên trì : "Xưởng trưởng, việc đúng là sai, nhưng già cũng chỉ nhảm ngoài miệng, thím Hàn khuyên bảo bà ......”
ông còn dứt lời Hàn Kỳ Sơn cắt ngang.
Hàn Kỳ Sơn : "Chuyện liên quan danh dự của cháu gái , việc , theo ý kiến của , nên trực tiếp mời văn phòng thanh niên trí thức và chính phủ kiểm chứng”