Năm đó nơi cướp bóc bọn họ kéo , vốn dĩ mang theo cái gì, giấy tờ nhà đất đó ?
Cậu cả Tiêu của Tiêu gia bên cảm thấy tội và sợ hãi.
Bởi vì giấy tờ nhà đất Tiêu gia ông tự tay bán .
Ông lúc thật sự hối hận vì căn nhà nhỏ tồi tàn hai mươi mét vuông mà bán căn biệt thự Ngân Than của .
Chị cả Tiêu với Tiêu Lan: “Em gái, tình hình lúc đầu em , loạn cào cào như , giấy tờ nhà đất rơi , hoặc là ai lấy mất? Chị nghĩ đây tình hình của nhà chúng , nhiều nhà khẳng định cũng , chuyện điều lệ nào để giải quyết ?”
Tiêu Lan cau mày xoa xoa thái dương gì.
Lương Niệm ở bên cạnh ôm lấy cánh tay cô giúp đỡ cầu xin : “Mẹ, bảo bố nhanh nhanh giúp đỡ dì cả , đều lúc xảy chuyện gì, chắc là chỉ cần cục đăng ký đất đai báo mất đăng ký là ...”
“Dễ như ”
Tiêu Lan đột nhiên lạnh : “Ngươi là của ngươi liền là của ngươi? Vậy tại chính sách xuống , hiện tại những căn nhà riêng ở Ngân Than đó ban đầu ai sống ở đó bây giờ vẫn là sống ở đó? Theo như các , ngay cả giấy tờ nhà đất cũng , dựa gì mà báo mất đăng ký là thể lấy một căn nhà, là căn nhà cũ mấy chục năm , đều loạn hết lên ? Chuyện Ngộ Nông , ông thể giúp thì sẽ giúp, thì cho dù ở đây cãi ầm trời cũng tác dụng gì”
Vừa ấn ấn đầu, lộ sắc mặt thống khổ.
Bà cụ Tiêu và chị cả Tiêu vốn còn , thấy bộ dạng của Tiêu Lan dáng vẻ họ lo lắng gấp gáp mà thể tức giận... thực sự là, dáng vẻ của Tiêu Lan đơn giản là phát bệnh.
Nếu như cô bệnh, Lương Ngộ Nông tức giận họ cái gì cũng đừng nghĩ đến nữa.
Vân Mộng Hạ Vũ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-trong-sinh-lam-em-gai-xinh-dep/chuong-565.html.]
Tiêu Lan lộ biểu cảm thống khổ, lúc cửa vang lên, Lương Ngộ Nông về.
Ông tình hình Tiêu Lan đúng, sắc mặt lập tức trầm trọng, đầu một vòng tình hình trong phòng khách sắc mặt càng tệ hơn.
Người Tiêu gia và Ngô gia từng thấy hậu quả Lương Ngộ Nông tức giận.
Cho dù bây giờ lo lắng, tức giận như thế nào chăng nữa cũng chỉ thể dằn xuống, vỗ về Tiêu Lan.
Bà cụ Tiêu : “Ai da Lan Nhi, con đừng quá lo lắng cho bọn , chăm sóc sức khỏe của là quan trọng nhất, Niệm Niệm con mau mau dìu con phòng nghỉ ngơi .”
Chị cả Tiêu cũng bước lên phía dìu Tiêu Lan.
Mấy dìu Tiêu Lan về phòng nghỉ ngơi, Lương Ngộ Nông đắp chăn cho Tiêu Lan, vỗ về vài câu, Lương Niệm liền giải thích với ông : “Bố, quá lo lắng cho căn nhà của bà ngoại và dì cả, chuyện một ngày còn giải quyết, thì trong lòng một ngày cũng thể an tâm”
Vừa như , chị cả Tiêu và bà cụ Tiêu liền thuận thế hỏi tiến triển trả căn nhà.
Lương Ngộ Nông còn thật sự tiến triển của chuyện .
mà vợ Tiêu gia và Ngô gia ồn đến tái phát bệnh đau đầu, ông liền nữa.
Nói xong e rằng gia đình thể yên nữa, dù gì còn hy vọng Tiêu gia và Ngô gia chắc chắn sẽ loạn.
Ông : “Chuyện nhờ vả bạn bè theo dõi, về , ồn ào từ sáng đến tối cũng tác dụng gì”
Ông Lương Niệm, dáng vẻ con bé nhưng lo lắng liền với con bé: “Con tiễn bà ngoại và .