Vào buổi chiều khi Hàn Đông Nguyên tới đón Trình Ninh về.
Vẻ mặt Hàn Đông Nguyên chút lạnh lùng, nhưng luôn tỉ mỉ và ân cần với Trình Ninh.
Trên đường về nhà, Trình Ninh thấy vẫn im lặng, thật bình thường khi lái xe bao giờ nhiều, nhưng Trình Ninh vẫn thấy ở chút đó khác thường.
Trình Ninh nghiêng đầu .
Anh bây giờ khác so với năm năm , ngũ quan vẫn như cũ, sâu sắc lập thể hơn nữa còn mang một chút vẻ trai sắc sảo, nhưng khí chất rõ ràng là đang kiềm chế sự điềm tĩnh, cho nên phần giống với của ngày xưa, nhưng giữa hai hàng lông mày của thoải mái hơn nhiều, và quá lạnh lùng.
Anh của đây là yêu cô, nhưng của hiện tại, càng khiến cô thích hơn .
Đại khái là bởi vì cô lâu, cho nên mới sang cô, mà ấm áp : “Sao thế?”
Sau khi Trình Ninh cô thích , và yêu , thì cô bao giờ ngần ngại bày tỏ tình cảm của .
Đặc biệt là trong thời gian , lẽ vì mang thai và chịu ảnh hưởng bởi hormone, cho nên tình cảm của cô đối với ngoài bình thường, nhưng nhạy cảm và bám lấy , chuyện ngược khiến thích thú, bởi vì nếu lúc bình thường khi ở nhà mà bà nội Hàn và dì Chung thấy thì sẽ vui vẻ yên tâm là bao.
"Họ hỏi em đầu tiên bày tỏ với em như thế nào.”
Trình Ninh nắm lấy quần áo bên hông, và : “Em chỉ đang suy nghĩ chuyện đầu mà thôi.”
Xe của Hàn Đông Nguyên bỗng nhiên giảm tốc độ.
Anh ngoài cửa sổ xe, thì trời là mùa hè, đường cũng ai, thế là rẽ xe một khu vực rợp bóng cây, mà dừng lạ để cô và hỏi: “Lần đầu là chuyện gì?”
Ánh mắt và giọng của chút đổi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-trong-sinh-lam-em-gai-xinh-dep/chuong-598.html.]
Trình Ninh lớn, và tức giận : “Sao dừng xe?”
Anh đưa tay chạm tóc cô, mà dùng ngón tay cái cào lên mặt cô, : "Em gì? Vừa em như thế nào, em tiến tới hôn , em thử cảm giác của đầu ?”
Cảm giác đầu?
Lần đầu chỉ sợ hãi mà thôi.
Cô hỏi : "Lần đầu cảm thấy thế nào?”
Anh mắt của Hàn Đông Nguyên liền tối sầm .
Anh đôi môi của cô, nó đỏ mọng trơn bóng, vốn dĩ cô xinh tươi, nhưng khi mang thai lẽ dường như trơn bóng và đầy đặn hơn nhiều, nhớ đầu, nụ hôn đó, tuy rằng liều lĩnh, và chỉ là hương vị thoáng qua, nhưng lẽ cả đời sẽ bao giờ quên .
Vân Mộng Hạ Vũ
Tay trượt xuống, để ôm cô về phía , đó thì cúi đầu áp cô, : “Cảm giác như đạt điều em ”
Nói xong liền tách môi cô , và hôn cô, âu yếm dịu dàng, như thể đang nếm bảo bối yêu quý nhất của , và còn như thể đang với cô rằng yêu cô đến nhường nào.
Làn da tay mát lạnh và mịn màng, nó từng chút từng chút một đều thể khơi dậy những ham và cảm xúc sâu kín nhất trong lòng .
, đó là cảm giác đạt điều mong .
Thật bàng hoàng và bất ngờ khi lữ hành đau khổ sa mạc cuối cùng cũng tìm cơn mưa ngọt ngào, bùng nổ ham và tình yêu điên dại của dành cho cô mà thể diễn tả bằng lời.
Mùa hè kéo dài, cửa sổ ô tô chỉ hé mở một góc, ở bên ngoài thì đang tiếng ve sầu cây kêu ríu rít. Trình Ninh ngã lòng , cẩn thận hôn cô, một một , nhưng vẫn đủ thỏa mãn.
Trên xe cũng thể gì hơn, ngoài khi cô thấy vẻ mặt của một chút đau khổ thì liền hỏi cần cô giúp gì , thế nhưng chỉ ôm lấy cô và đặt cô ở phía .