Trong trí nhớ của Hàn Đông Nguyên, là cô gái âu yếm của .
Cô yêu .
Cô sẽ chui trong lòng cọ cọ, sẽ chủ động hôn , với : “Anh hẳn là yêu em, yêu yêu em”
Cô quấn lấy , đính hôn với , cùng xuống nông thôn, ở nông thôn điều kiện kém, thể của cô , nỡ, hôn môi cô, trấn an cô, với cô, bảo cô về thành chờ , sẽ mau chóng trở về... mà khi trở về, thấy cô.
Trình Ninh đột nhiên xuất hiện rối loạn tâm thần.
lý trí của vẫn còn, đầu óc cũng vẫn còn.
Anh thói quen khống chế tất cả các trường hợp, tuy chỉ hỏi mấy câu, mặc dù cô ngập ngừng , cũng trực tiếp với một vài vấn đề, nhưng vẫn là nắm vấn đề mấu chốt nhất, cô là Trình Ninh, cô tất cả ký ức khi bọn họ còn bé, ký ức lúc xuống nông thôn, nhưng cô bất kỳ ký ức nào lúc bọn họ ở bên , cô cô nhớ rõ, bất ngờ xảy chuyện, cô bệnh viện xem khi rời thì gặp tai nạn xe cộ, đó thì ký ức đứt quãng.
Hàn Đông Nguyên cũng nhớ tới, cô cũng vấn đề về ký ức kể từ thời điểm đó.
Vân Mộng Hạ Vũ
Khi đó khi cô gặp , cô dính , kiên trì với là yêu cô, chỉ cần hung dữ với cô một chút cô sẽ bày vẻ vô cùng oan ức.
Mà Trình Ninh bây giờ ......
Thực xin , đây là Trình Ninh khi xảy chuyển biến đó.
Quan hệ giữa bọn họ......quỷ mới , thời gian lâu lắm , ký ức đan xen, cộng với sự xuất hiện của cuốn nhật ký , khiến ký ức của sắp rối loạn cả .
Lúc buổi tối, Trình Ninh hỏi cô ngủ ở đây.
Anh thoáng qua giường của , : “Ngủ giường .”
Trình Ninh: “!!!”
Cô bỗng dưng mở to hai mắt .
Hàn Đông Nguyên: “…”
Anh : “Em ngủ giường của , ngủ sàn nhà.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-trong-sinh-lam-em-gai-xinh-dep/chuong-629.html.]
Nói xong : “Giường lớn, chúng cũng thể ngủ cùng , chỉ bảo đảm rằng em sẽ biến mất”
Trình Ninh: “...”
Thực cô cũng sợ hãi bản sẽ biến mất, nhưng cùng ngủ một cái giường.... còn vẫn luôn bắt lấy tay của cô, , cảm ơn!
Hàn Đông Nguyên ?
Trình Ninh nhịn đánh giá .
Vẻ mặt của chút khác so với thường ngày, nhưng gương mặt nghiêm khắc mặt mày cùng với sơ mi quần tây tỉ mỉ, đây chính là Hàn Đông Nguyên mà cô vẫn luôn quen thuộc mấy năm nay, con lạnh nhạt nghiêm khắc gần như bất cận nhân tình. Người mà nay từng đến gần ai ngoại trừ giúp việc quét tước hằng ngày, đầu bếp nấu cơm, và nhân viên công tác xuất hiện ngẫu nhiên.
Lúc nắm lấy tay cô, với cô “Giường lớn, chúng cũng thể ngủ cùng .”
Trình Ninh cảm thấy bản cô chút bối rối.
Đương nhiên, việc cô đột nhiên xuất hiện cũng khó hiểu.
“Thật em hề buồn ngủ chút nào! Trước mỗi ngày em đều ngủ, bây giờ ngủ!” Cô .
thật là bây giờ cô buồn ngủ.
mà hiện tại cô là , là thì cần ngủ.
Cuối cùng cô vẫn ngủ ở giường của , còn , thì ngủ sàn của phòng .
Rõ ràng một căn nhà ba tầng lớn mấy ngàn m cùng với vô phòng ở.
Trình Ninh cứ như sinh hoạt trong nhà của .
Với mà , cho cô một phận khác cũng khó, thậm chí lười tìm cho cô một cái tên mới, vẫn gọi là Trình Ninh, bởi vì thể chịu đựng cô một cái tên khác.
Trình Ninh cũng nơi nào để .
Ngần năm cô đều ở trong cái nhà , mỗi ngày mà cô thể thấy ngoại trừ Hàn Đông Nguyên cũng chỉ giúp việc đầu bếp của căn nhà .