Cho nên cô cảm thấy ở đây thì vấn đề gì, sớm chiều ở chung với thì vấn đề gì. Mặc dù việc ngủ một phòng với kỳ quái.
việc chỉ cần đầu, những đều sẽ biến thành thói quen.
mà lúc Hàn Đông Nguyên cũng tiếp tục ngủ mặt đất nữa, bảo bỏ thêm một chiếc giường nữa ở trong phòng.
Nhân viên giúp việc trong nhà đương nhiên khiếp sợ.
Phải rằng bọn họ việc trong căn nhà nhiều năm, đến nay bao giờ thấy ông chủ của bọn họ mang bất kỳ một phụ nữ nào đến căn nhà , thực tế, bên bất kỳ phụ nữ nào.
Lúc chủ nhân gần như tình của bọn họ một tình nhân, còn là một nữ tình nhân.
Một nhân tình tuổi trẻ, xinh như tiên nữ....cũng thôi, ngoại trừ tiên nữ như , còn ai thể cho ông chủ giống thường của bọn họ biến thành phàm nhân chứ?
Bọn họ nhanh chóng liếc mắt Trình Ninh, hiểu cảm thấy chút thể tin.
Hàn Đông Nguyên giới thiệu với bọn họ: “Đây là vị hôn thê của , cô chính là chủ nhân của nơi , gọi cô là phu nhân là .
Mọi : “???”
Vị hôn thê, chủ nhân, phu nhân....liên tục nhảy ba bậc!
Không những giới thiệu khiếp sợ, mà giới thiệu cũng hoảng hốt.
Trình Ninh dọa sợ, đầu trừng mắt , thức thời rời , chỉ còn dư hai .
Trình Ninh cả giận : “Hàn Đông Nguyên, bậy gì đó?! Sao thể như chứ?!”
Cô thực sự tức giận, nhưng càng thì giọng cô càng nhỏ dần.
Bởi vì Hàn Đông Nguyên mặt cô là Hàn Đông Nguyên lúc còn trẻ, mặc dù tính tình của Hàn Đông Nguyên khi đó nóng nảy, nhưng cũng là thể phát giận, nhưng Hàn Đông Nguyên của bây giờ giận tự uy, sâu lường , khí thế đó thực sự thể lòng run sợ lo lắng, cứ việc từ khi cô biến trở thành , vẫn luôn vô cùng dung túng cô.
Hàn Đông Nguyên cô tức giận.
Đợi cô phát giận xong, rũ mắt uất ức lên tiếng, mới ôn nhu với cô: “Chỉ là với bên ngoài như thôi, chúng nên sống như thế nào thì cứ sống như thế đó..... em bây giờ? Như là tiện nhất , chỉ em , mặc kệ chuyện gì cũng sẽ giúp em giải quyết, như là tiện nhất, nhưng cũng chỉ là danh nghĩa thôi mà, em gì cũng tùy em hết”
Thật cũng như là quá nóng nảy.
Anh thậm chí còn cảm thấy bản xứng với cô.
Bây giờ cô vẫn giữ dáng vẻ năm đó, mà , sớm còn như xưa.
Anh nghĩ tới việc giúp cô sắp xếp một phận thật , để cô tự do tự tại, sống một cuộc sống mà cô mong .
mà thực tế, ngay cả buổi tối mở mắt cũng thấy cô.
Làm thể buông cô ?
Vậy thì hãy để ích kỷ một .
Bởi vì bọn họ với , năm đó, khi lâm chung, cô vẫn luôn , ba, vì bỏ em.
Có thể là c.h.ế.t nhắm mắt.
Trong nhật ký, cô , ba, chúng vẫn sẽ luôn ở bên , mặc kệ là khi nào, đều đừng buông tay em , luôn yêu em.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-trong-sinh-lam-em-gai-xinh-dep/chuong-630-ket.html.]
Cho nên, lúc đây, cho dù thật sự cô quên bộ, quên mất những ngày tháng bọn họ ở bên , thì cũng sẽ buông cô .
Trước , cô thể yêu . Bây giờ, thể cô yêu nữa.
Anh thời gian.
Chỉ cần cô vẫn luôn ở bên cạnh của .
Anh : “Em hẳn là , phu nhân của , mỗi ngày ngủ giường của , khỏi quá kỳ cục ?”
Trình Ninh: “???”
Vân Mộng Hạ Vũ
Toàn bộ khiếp sợ!
ngoài sự khiếp sợ cô đột nhiên cảm thấy những lời giống như chút quen thuộc, giống như ở nơi nào lúc nào, cô từng qua hoặc là thấy một câu tương tự.
Sau đó đợi cô nghĩ đến cái gì, lập tức tiếp: “Chỉ là một vị hôn thê danh nghĩa mà thôi, giường của em cứ ngủ, những thứ khác, cũng tùy em chọn.”
Cô .
Lại thấy cũng cô, sắc mặt vẫn lạnh lùng, giống như là đang một cái gì đó hết sức bình thường, hết sức nghiêm túc, giống như một chuyện đương nhiên .
Trình Ninh nghĩ, chuyện rốt cuộc là đây?
Vì Hàn Đông Nguyên sẽ dùng giọng điệu như để những lời như thế chứ?
Nghi vấn đó gần như tràn ngập trong đầu của cô trong những ngày tháng tiếp theo bọn họ ở bên .
Ví dụ như đầu tiên hôn cô, đầu tiên ôm cô, đầu tiên với cô, bảo bối, nếu cảm thấy đau, liền kêu lên , cần nhịn.
Sau đó, thể giam giữ cô ở trong nhà khỏi cửa mấy ngày mấy đêm liền.
Cô thật sự chịu nổi nữa, với : “Anh ba, đem tất cả sức lực mấy chục năm đều đổ lên em ? Cũng khó mấy chục năm nay đều bất động thanh sắc, nhưng mà rốt cuộc tuổi lớn , như thật sự ?”
Hàn Đông Nguyên vươn tay xoa xoa cô, hỏi: “Ghét bỏ?
“Còn đủ?”
Trình Ninh: “...”
Cô giật chăn che trùm kín , chỉ biến mất ngay tại chỗ.
Sau đó cô căm giận mà nghĩ, kẻ lừa đảo, cái gì mà chỉ là vị hôn thê danh nghĩa, cái gì mà giường tùy em ngủ, căn bản chính là kẻ lừa đảo! Cô thật vì đang yên đang lành ba biến thành một đa mưu túc trí như nữa!
mà, yêu cô.
Mỗi một xong việc, cô mềm mại trong lòng , đều sẽ hôn nước mắt của cô, với cô, bảo bối, yêu em.
Cô cũng tưởng tượng , sẽ những lời như .
Hoàn , yêu cô nhiều đến như .
mà, cô cũng yêu !
HOÀN