Đợi cô rời , Mã Đình Đình cảm khái: “Cô thật sự là tâm lớn, nhưng mà vẫn thích cô ."
Cô là thanh niên trí thức đến cùng với nhóm Liêu Thịnh.
Vân Mộng Hạ Vũ
Đến hơn nửa năm, ngoài lúc bắt đầu việc thì lúc riêng ít tiếp xúc với dân trong thôn.
Gần đây bởi vì do Trình Ninh tiếp xúc với thím ba Chu của Chu Hiểu Mỹ nhiều hơn nên mới phát hiện những dân trong thôn chẳng hề bài ngoại, cố chấp thô tục như lúc đầu nghĩ. Mỗi đều sự đáng yêu của riêng , nhưng ngoại lệ. Chỉ cần bọn họ tiếp nhận bạn, đối xử với thật sự gì để .
Hồi cô thật sự là ếch đáy giếng.
Hứa Đông Mai : “ , chúng tự xưng là thanh cao, thể tính cách còn bằng cô "
Nhóm thanh niên trí thức đều đang bàn bạc chuyện công xã.
Lúc ăn cơm tối Cố Cạnh Văn cũng chuyện với Triệu Chi.
Bọn họ giống Trình Ninh, đầu tiên là đổi ít đồ ở chỗ Chu Hiểu Mỹ, đó trong nhà gửi đến mấy gói hàng lớn.
Bọn họ chỉ đổi một chút đồ ở chỗ Chu Hùng, chăn cũng đủ dùng.
Bọn họ cần mua nhiều đồ.
Triệu Chi do dự một chút, vẫn từ chối , : “Mấy hôm nay mệt quá, nghỉ ngơi một chút. Mấy thứ , thực nghĩ kỹ thì cũng gì nhất định mua cả."
Cố Cạnh Văn kỹ cô .
Bọn họ là thanh mai trúc mã, từ nhỏ chăm sóc cô nên vô cùng hiểu rõ cô .
Cô công xã nhưng chịu , chắc là còn nguyên nhân khác.
mà nghĩ đến một chuyến mất bốn năm tiếng, qua cũng tám chín tiếng hứng gió lạnh, đối với cô mà thì quả thực quá khó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-trong-sinh-lam-em-gai-xinh-dep/chuong-71.html.]
Sắc mặt trở bình thường, dịu dàng : “Vậy mua cái gì thì liệt kê , mua cho ."
Triệu Chi mấp máy môi từ chối nhưng cuối cùng gật gật đầu: “ừm” một tiếng : “Vậy phiền ."
Cô quả thật cần một ít đồ.
Buổi tối lúc ngủ trong ký túc xá bắt đầu chuyện ngày mai công xã.
Lưu Lệ Na hỏi Triệu Chi: “Triệu Chi, ngày mai chị công xã cùng bọn em là cùng với thanh niên trí thức Cố?"
“Người chị thoải mái nên ." Triệu Chi nhỏ giọng .
Nói xong cô đưa một miếng vải hoa nhí polyester cho Tương San San, : “Chị San San, ngày mai em công xã nên thể ăn cơm chung với . Mảnh vải hoa nhí polyester xem như là em tặng quà đính hôn cho hai nhé, vẫn xin chị đừng ghét bỏ."
Tương San San đỏ mặt, từ chối : “Chỉ là mời ăn một bữa cơm, đính hôn gì cả, cần quà.
Nói cái gì Triệu Chi cũng cho cô , Tương San San bèn : “Vậy đợi đến lúc bọn chị kết hôn, em đưa cho chị Lúc Triệu Chi mới thôi.
Lưu Lệ Na tưởng Triệu Chi công xã là bởi vì cô đến kỳ sinh lý.
Sáng sớm hôm khi ngoài còn đặc biệt bỏ thêm một thìa đường đỏ trong ngăn kéo cho cô , bảo cô nghỉ ngơi cho mới rời .
Triệu Chi giường sưởi, đợi nhóm bạn ký túc xá hết mới dậy từ từ uống hết ly nước đường đỏ .
Nghe thấy bên ngoài tiếng động một lúc lâu mới bò dậy, thu dọn một túi mì sợi, một lọ rau ngâm ở trong ký túc xá. Rau ngâm là mang từ nhà qua đây, mì sợi là tối qua mua từ chỗ nhà ăn đại đội.
Cô cầm đồ đến phòng bếp đồ ăn sáng.
Ký túc xá của Hàn Đông Nguyên bọn họ là phòng bên cạnh nhà bếp ở phía đông.
Lúc cô ngang qua mỗi ký túc xá đều bên trong. Cửa sổ ở ký túc xá đều đóng chặt nên cái gì, nhưng đoán ngoài Hàn Đông Nguyên , những khác chắc đều ngoài hết .