Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Anh lập tức nhạt. Cười một cái, một ngón tay gõ gõ mặt bàn, : “Vậy bây giờ, trong đại đội cũng tiền, mấy năm cô tới đại đội chúng nên hẳn là rõ ràng, tình cảnh của đại đội chúng năm ngoái mùa đông núi đốn củi săn thú cũng lắm , lúc đó còn thể chia chắt con mồi lương thực, bình thường cũng chỉ nhận hai đến năm điểm công, hiện tại ở xưởng gỗ việc, trong đại đội một điểm công cũng cho , tất cả đều là tiền dự chi nhà máy của chúng . Tất cả tiền lương cho công nhân, tiền vật liệu, tiền công cụ, tiền vận chuyển, tiền thuê giáo viên dạy nghề, những thứ , đều là tiền nhà máy chúng lót , nhưng nhà máy của chúng lấy tiền các ?"
Mọi : “…”
Hàn Đông : "Những thứ , đều là do thanh niên tri thức Trình lót tiền túi của .
Mọi : ???
Lúc chính Trình Ninh cũng kinh ngạc thoáng qua Hàn Đông Nguyên.
Bất quá Hàn Đông Nguyên cũng cô.
Tương San San mặt đỏ bừng, nghẹn một hồi lâu mới thốt một câu: "Ai chi tiền cho nhà máy thì đó là nhà đầu tư ?"
“ !"
Hàn Đông Nguyên lạnh lùng : "Không ai bỏ tiền cho nhà máy là chuyện cần chú tâm ở đây. Nhà máy là của công xã, của quốc gia, chỉ là ít nguyện ý vì một phần lợi ích mà tận tâm tận lực hi sinh cho quốc gia, nhiều vì lo bữa đói bữa no nên mới đến việc để phát triển nhà máy mà thôi. Nếu ai chịu bỏ mấy trăm đồng mấy trăm cân phiếu thịt phiếu lương thực, thể thể vẽ cái gì đều thể , chúng cũng phản đối nhà máy việc, cống hiến hết cho nhà máy"
Người bên :...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-trong-sinh-lam-em-gai-xinh-dep/chuong-99.html.]
Cái , cái ?
Tất cả đều câm nín.
Mấy trăm đồng mấy trăm cân phiếu thịt phiếu lương thực, đùa đó hả?!
Người bên lên tiếng, Hàn Đông Nguyên hừ lạnh một tiếng, : "Thế nhưng, nhà máy chúng hiện tại cũng thiếu tiền."
"Các ngươi nếu tiền phiếu lương thực, cống hiến vì đại đội, cũng thể tự mở cái nhà máy, nhà máy dược liệu, nhà máy gạch lò nung cũng đều thiết thực, đến lúc đó, các xưởng trưởng là trưởng phòng thì do chính các quyết định ?"
“A, đúng , đều ở đại đội chúng còn trường tiểu học, bọn nhỏ học tận mấy tiếng qua đường núi tới trường học ở đại đội khác hoặc là công xã khác để học tiểu học, các nhiều hứng thú với danh sách giáo viên tiểu học của đại đội ? Nếu các tiền và lương thực thì thể dùng tiền và lương thực để mở một trường tiểu học cho đại đội, trả lương cho bản để giáo viên tiểu học, tin rằng những trong đại đội sẽ chỉ ủng hộ bạn mà còn đưa cho các một bông hoa màu đỏ để đánh giá sự tiến bộ của các .”
Anh, đang đùa gì chứ?
Sắc mặt bên đổi, mắt xủa Tương San San đỏ lên.
Vân Mộng Hạ Vũ
“Đương nhiên ."
Lời của Hàn Đông Nguyên còn hết, đây dường như là đầu tiên với câu dài như .
Anh lấy tay gõ gõ bàn, : "Làm giáo viên, cũng chỉ cần chịu bỏ tiền là , mới , điều kiện tiên quyết là, các đều là tri thức văn hoá, còn một giáo viên vì sự nghiệp giáo dục mà dâng hiến hết , một giáo viên dạy dỗ trẻ con bằng cái tâm, lúc mới thể đủ tư cách giáo viên tiểu học. Nhà máy chúng cũng , mỗi , cho dù là tâm vì nhà máy mà cống hiến, chúng cũng sẽ cân nhắc kỹ năng lực và phẩm chất của đó, xem họ thích hợp cái gì. Giống như thanh niên tri thức Trình"