THẬP NIÊN 70 VÁN ĐÃ ĐÓNG THUYỀN NÓI GÌ CŨNG VÔ DỤNG - Chương 6

Cập nhật lúc: 2025-03-07 07:16:35
Lượt xem: 115

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ý em là chị tìm bạn trai tìm một như thanh niên Tống, nhưng đồn ngoài sẽ thành chị thích thanh niên Tống, cưới chồng. Thanh niên Tống đồng ý nên ba dùng chức đại đội trưởng để ép thanh niên Tống đồng ý.”

“Cùng lắm là đồn thành chị thích thanh niên Tống chứ thể chị ép cưới , ai sẽ tin chứ. Chị, chị thể xem xét thanh niên Tống đấy, dù nhà ở đây nhưng vẻ gia đình khá giả, quần áo một mảnh vá.”

Quần áo một miếng vá là dấu hiệu của sự giàu .

Dù bây giờ giàu chắc là chuyện , nhưng ai cuộc sống thoải mái hơn, tiền mua đồ ăn ngon và quần áo mới chắp vá.

Tề Ngọc Trân: “Chị kịp tránh hiềm nghi, em đừng bắt đầu mai mối lung tung.”

“Người đàn ông như thanh niên Tống xứng đôi với chị, nhưng nếu cuối cùng nhất định rời khỏi đội của chúng , thì chị đừng quen nhé, em chị lấy chồng xa... Khó xử quá , hình như dù chọn thế nào, chỉ cần chị kết hôn là em ở với chị nữa, chị còn trẻ nên vội tìm bạn trai.”

“Em mới mấy tuổi, chị còn vội mà em lo gì?”

“Sau nếu mối đến giới thiệu cho chị, em nhất định sẽ cùng từ chối hết. Chị còn trẻ, vội lấy chồng.”

Tề Ngọc Liên chị kết hôn.

“Em như lớn , cứ chăm chỉ học hành , sang năm lên cấp hai , tập trung học thêm chữ, mười năm nữa sẽ cơ hội ghi điểm.”

Tề Ngọc Trân ý định công việc đó, còn em gái thì . Em gái ngưỡng mộ công việc của chị Gia Lệ.

Bọn nhỏ chỉ cảm thấy công việc của ghi điểm nhẹ nhàng oai phong, chị Gia Lệ mỗi ngày tiếp xúc với các xã viên mệt tâm đến nhường nào. Nếu bình tĩnh, chỉ vài phút là tức đến phát ốm.

Không xã viên đều là bình thường, trong lòng cô em gái ghi điểm, chỉ động lực cho em gái học tập .

Tề Ngọc Liên: “Mười năm nữa, thời gian quá dài, nếu chị quá tính, dễ bắt nạt, em vẫn hy vọng chị ghi điểm.”

Cô bé hiểu rõ lý do chị từ chối ghi điểm. Dù ở góc độ nào, cô cũng chị cãi với mấy xã viên quái gở , chị cãi họ , chừng còn lợi dụng.

Còn cô , chắc chắn thể cãi .

Tề Ngọc Trân tiếp, để mặc em gái cảm khái. Em gái nhận thức sai lầm, luôn cho rằng mạnh mẽ, thực tế vẫn còn rụt rè khi đối mặt với việc.

Giống như đều cảm thấy cô dễ bắt nạt , ngay cả em gái cũng lo lắng.

Thật sự là cô dễ bắt nạt đến thế ?

...

Đến tháng mười hai, Tề Ngọc Trân một tin tức liên quan đến thanh niên.

Lần cần em gái báo tin, khi em gái , cô tin .

Thấy em gái vẻ , Tề Ngọc Trân giả bộ từng , tỏ tò mò. Em gái thanh niên Sầm sẽ dạy ở trường cấp hai của xã.

Thanh niên Sầm tự nguyện đến cấp hai của công xã, giáo viên, hiệu trưởng cho mấy bài thi các môn lớp chín, đều .

Thành thạo ngữ văn, toán, kiến thức cơ bản về công nông nghiệp, tiếng phổ thông, “học vấn” của hiệu trưởng choáng váng, bèn cho dạy ở trường cấp hai.

Làm giáo viên cũng nhưng đến thời điểm mùa vụ bận rộn vẫn về đội lao động.

Không thể bận việc đồng áng quanh năm, dạy học ở trường cấp hai tất nhiên sẽ nhẹ nhàng hơn việc trong đội.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-van-da-dong-thuyen-noi-gi-cung-vo-dung/chuong-6.html.]

Tề Ngọc Liên: “Em thanh niên An kể , lúc đầu thanh niên An mắng thanh niên Sầm độc mưu, mắng thanh niên Sầm gà mờ, tiếng phổ thông còn kém xa cô mà dám dạy ở trường cấp hai, bằng thanh niên Tống thì cô tâm phục khẩu phục.”

“Vì thanh niên An cũng tự tiến cử dạy, nhưng hiệu trưởng chấp nhận. Thanh niên về nông thôn là để lao động, thanh niên Sầm mở đầu nhưng thể để thứ hai, thứ ba . Mỗi thanh niên đều học theo thì chỉ tạo thêm rắc rối mà thôi.”

Tề Ngọc Trân cảm thấy lý do duy nhất khiến thanh niên An tức giận đến thế là vì cô nhà trường từ chối.

Tề Ngọc Liên: “Thanh niên An , nhưng em cảm thấy chắc chắn là như . Tiếng phổ thông của thanh niên Sầm thực sự kém xa thanh niên An, nhưng em thấy thanh niên An vẻ học hành chăm chỉ, chỉ lôi kéo thanh niên Tống hùa theo chung thôi, thanh niên Tống thì vẫn như , trong lòng hối hận vì thanh niên Sầm vượt mặt .”

“Thanh niên An mắng xong sẽ bớt giận thôi.”

“Nói thật bằng để thanh niên An dạy còn hơn. Thanh niên An chỉ ồn ào, cẩu thả, tính khí thất thường, đầy mưu mô, thích , nhưng mà coi thường chị Nhị Nha, thanh niên An cũng khinh miệt xã viên quần áo chắp vá. Còn thanh niên Sầm luôn cho cảm giác kiêu ngạo, coi thường chúng .”

Tề Ngọc Trân: “...Khi lên trường cấp hai, em ngoan ngoãn lời thầy cô, đừng xung đột với thanh niên Sầm. Nếu thanh niên Sầm cố ý khó dễ em, em về mách ba, ba đội trưởng, một việc vẫn tương đối thuận tiện.”

Thì trong mắt em gái thanh niên An nhiều khuyết điểm đến , nếu thanh niên An nhất định sẽ tức giận mắng em gái.

“Thanh niên Sầm em là con gái đội trưởng, dám đụng tới em , thậm chí còn nịnh nọt em nữa là đằng khác. Dù chỉ dạy ở trường cấp hai của xã, ký túc xá ở đại đội chúng , lương thực tùy thuộc đại đội, mùa vụ vẫn trở đội tham gia lao động.”

Tề Ngọc Trân nhắc nhở em gái:

“Em đừng dựa phận con gái đội trưởng mà bảo vệ khác nhé.”

“Em , em là Bồ Tát cứu khổ cứu nạn.” “Chị vẫn khá yên tâm về em, chỉ sợ em quá bụng thôi.”

“Em bụng như chị, thậm chí còn giới thiệu chị Phi Phi cho thanh niên Canh. Nếu là em, em những chuyện đó .”

Tề Ngọc Trân: “Chị Gia Lệ nhờ chị chăm sóc thanh niên Canh, chị quan tâm thanh niên Canh thì ba cũng quan tâm, thà rằng chị nghĩ cách giúp thanh niên Canh giải quyết vấn đề để ba bớt việc.”

Sức ảnh hưởng của việc thanh niên Sầm giáo viên cấp hai với Tề Ngọc Trân lớn bằng sức ảnh hưởng của Tề Ngọc Liên và thanh niên An.

Sang năm Tề Ngọc Liên sẽ học trung học, lúc rảnh rỗi cô thường nhịn suy nghĩ nhiều.

Cô bé lo lắng thanh niên Sầm sẽ vô trách nhiệm với nghề, lo nếu thanh niên Sầm nịnh bợ cô , cô nên ứng phó như thế nào.

Tề Ngọc Trân em gái suy nghĩ quá nhiều, tuy nhiên cô vẫn cho em gái lời khuyên, quân sư của cô .

Về phần thanh niên An, khi thanh niên Sầm giáo viên cấp hai, tâm trạng khó chịu suốt vài ngày, hối hận, hối hận vì phản ứng nhanh như thanh niên Sầm.

Vào mùa đông, nhiệt độ giảm xuống nhiều, nhà thanh niên An gửi chăn bông và áo bông cho họ, còn gửi phiếu tiền.

Chăn bông và áo bông đưa đến đại đội, phiếu tiền thành phố để nhận, nhóm thanh niên An lập tức tranh thủ thời gian nghỉ ngơi thành phố một chuyến.

Vào thành phố hai tiếng đồng hồ, lười An Lâm thành phố với Thang Tuệ thật ba gửi tiền cho cô , khi cô xuống nông thôn mang đủ phiếu tiền, cô xài. Cô bèn nhân hội thành phố ăn một bữa ngon, bổ sung chú đồ ăn vặt và đồ dùng hằng ngày.

Đồ dùng hàng ngày cũng thể mua ở hợp tác xã, cô thành phố chủ yếu là vì ăn ngon, cô ăn thịt cá!

Tề Ngọc Liên liên tục hâm mộ những thanh niên thành phố suốt một tuần, cô cần thịt cá, cô ám chỉ chị gái rằng ăn kẹo.

Chị gái hiểu cô ám chỉ điều gì, cô đành trực tiếp rõ.

Tề Ngọc Trân chỉ thể dùng tiền của mua cho nhà mấy viên kẹo, những viên kẹo cần phiếu đường, mùi vị ngon bằng kẹo cần phiếu đường, chủ yếu là ngọt miệng.

Quá ngọt thì em gái sẽ nhắc tới việc ăn kẹo nữa.

Loading...