Một ngày tiệc đầy tháng của nhà họ Khâu, Tiêu Phụ và Sơ Tuyết xin nghỉ phép để trở về thôn Liễu Thụ .
Còn Tiêu Mẫu, vì bụng mang chửa lớn nên ở nhà, đồng thời cũng nhờ vả nhà họ Trình hàng xóm trông nom giúp một đôi chút. Ấy là bởi Đỗ Quyên cũng sẽ cùng nhà họ Tiêu đến dự tiệc đầy tháng của cháu trai họ ngoại.
Về phần Xuân Hiểu, vì học mà tiệc đầy tháng rơi thứ ba, nên nàng sẽ đợi đến đúng ngày cùng với đoàn đông đủ của Tiêu gia đến thẳng nhà họ Khâu.
Tiêu Phụ và Sơ Tuyết xách theo những thứ chuẩn sẵn, nhờ chiếc xe tải của xưởng liên hợp thịt đến đầu đường. Hai cha con bộ thôn thì cất tiếng gọi giật : “Sơn, ồ, , Trường Thắng về đấy ?”
Tiêu Phụ dừng bước, mỉm đưa sang một điếu thuốc: “Lão Ngũ Thúc, chú về thế?”
Lão Ngũ Thúc lưng vác một bó củi lớn, đáp: “Củi trong nhà chẳng còn là bao, nên lên núi một chuyến. Hôm nay may mắn phết, gặp một cây khô, đang định bụng về gọi bọn Văn Dương cùng khuân về đây.”
Sơ Tuyết nhân lúc ngừng lời, liền cất tiếng gọi: “Ngũ gia gia.”
“Chà, lên thành phố khác, những trắng mà vóc dường như cũng cao vọt lên thì .”
“Không dường như ạ, mà đúng là cháu cao thêm một chút thật.”
Vóc dáng của nàng hiện giờ cao hơn vài phân so với lúc mới đến đây, cái chiều cao một mét sáu tám khiến nàng vô cùng hài lòng.
“Càng lớn càng xinh . À , Trường Thắng , Sơ Tuyết nhà ngươi đính hôn cũng một thời gian , bao giờ thì đám cưới?”
Nghe thấy câu hỏi, Tiêu Phụ nở một nụ rạng rỡ mặt: “Đã định từ Tết , mùng một tháng năm sẽ tổ chức đám cưới.”
“Hôm nay là rằm tháng hai, cũng là giữa tháng ba dương lịch , thế thì ngày cưới cũng sắp đến nơi còn gì.”
“ , sắp . Đến lúc đó chú cứ cùng Chi Thư và qua uống chén rượu mừng nhé.”
“Thế về làng tổ chức ?”
Tiêu Phụ đang chẳng trả lời thì Sơ Tuyết nhanh nhảu đỡ lời: “Ngũ gia gia, đến lúc đó chúng cháu sẽ tổ chức ở trong thôn nữa ạ. mà khi , đối tượng của cháu sẽ cho xe về đây đón , nếu ông thời gian thì nhất định đến chung vui đấy ạ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-vo-linh-ca-tinh-dan-dau-dai-vien-phat-tai-nghich-tap/chuong-1015-tro-ve-lang.html.]
“Lên thành phố ? Có xe về tận làng đón lên tận thành phố luôn ?”
“Vâng ạ, xe về đón lên thành phố ăn cỗ ạ.”
“Thế thì quý hóa quá! Lão già hồi còn trai trẻ mới một theo chân sư phụ đ.á.n.h xe ngựa lên thành phố. Chớp mắt một cái bao nhiêu năm trôi qua, chẳng bây giờ thành phố đổi thế nào .”
“Vậy thì càng chứ ạ, nhân dịp lên xem đổi khác gì ông.”
“Ừ ừ ừ, , , , chứ, nhất định ! À mà , hôm nay hai cha con các ngươi cùng về thế?”
Nghĩ đến đứa cháu ngoại bé bỏng, những nếp nhăn gương mặt Tiêu Phụ hằn sâu trong nụ : “Hôm nay là rằm lớn, về thắp cho gian nhà sáng sủa một đêm. Với ngày mai là tiệc đầy tháng của con trai Hạ Thu, nên chúng về một hôm, để mai còn qua đó sớm một chút.”
“Ồ, con trai của Hạ Thu đầy tháng cơ ?”
“Chứ còn gì nữa, hôm nay là tròn bốn mươi hai ngày , mai tiệc đầy tháng đấy.”
“Ối chà, thế là ngươi cũng lên chức ông ngoại . là năm tháng chẳng chờ đợi một ai.”
Sơ Tuyết còn núi, thế nên hai cha con nán thêm nữa.
Tiêu Phụ xách đồ đạc lên: “Lão Ngũ Thúc, chúng về nhé, còn dọn dẹp nhà cửa một chút.”
“Ừ ừ ừ, mau về , lúc nào rảnh thì qua nhà chơi.”
Sau khi thôn, hai theo con đường nhỏ bên cạnh sân phơi, một mạch thẳng về nhà.
Lần lúc , giường gạch và tủ đồ đều phủ một lớp vải nhựa nên cũng chẳng cần tốn nhiều công sức. Hai cha con phân công , một dọn dẹp phòng ốc, một bếp nhóm lửa, nóng men theo đường ống tường thể xua cái khí lạnh trong nhà.
Sau khi thứ thu dọn gọn gàng, Sơ Tuyết lấy một chiếc gùi, quẳng trong một cuộn dây thừng, tay cầm thêm một con d.a.o rựa, chuẩn lên núi.
--------------------