Tiêu Vạn Hà , hai mắt tức thì sáng rỡ lên: “ , nghĩ nhỉ, cứ mải miết trông chờ bên quân đội chỗ trống, chẳng đợi đến năm tháng nào nữa. Ngươi đó thôi, trong khu nhà tập thể bao nhiêu nhà đang mong sắp xếp công việc, mà vị trí thì chỉ bấy nhiêu. Lát nữa sẽ gọi điện cho tỷ phu của ngươi ngay.”
Chẳng chỉ riêng nàng theo quân đội để chấm dứt cảnh vợ chồng đôi ngả, mà Quý Côn Minh còn sốt ruột hơn. Hắn sớm mong mỏi cảnh vợ con quây quần bên bếp lửa ấm, con trai lên ba tuổi, mà những ngày tháng ở bên con cộng đầy hai tháng.
Vốn dĩ ý của Tiêu lão gia t.ử là bảo đợi thêm một thời gian nữa, xem cơ hội điều chuyển về khu Hải Điện hoặc Thạch Cảnh Sơn , nhưng Quý Côn Minh chờ đợi thêm, chỉ mong ở gần vợ con hơn.
Thế nên, ngay khi cơ hội điều về Kinh thị, lập tức đồng ý, bụng bảo ít nhất những khi nghỉ phép là thể về nhà.
Gần trưa, Đỗ Quyên cũng vội vã tìm đến: “Biểu tỷ.”
Sơ Tuyết cũng kéo Đỗ Quyên gần.
Trước đây Đỗ Quyên và Tiêu Vạn Hà cũng từng gặp mặt, nhưng trò chuyện với là bao. Sơ Tuyết : “Đỗ Quyên, đây là đường tỷ của , Tiêu Vạn Hà, tỷ đó, nàng việc ở phòng nhân sự của nhà máy chúng .”
Tiêu Vạn Hà mỉm gật đầu với Đỗ Quyên: “Tất cả đều là một nhà, chuyện gì, nếu tìm Sơ Tuyết thì cứ đến phòng nhân sự tìm .”
Đỗ Quyên thấy đối phương năng chân thành, bèn mỉm cất lời cảm tạ.
Sơ Tuyết cũng : “ , bất kể là danh tiếng phòng nhân sự của tỷ , danh tiếng phòng tài vụ của , thường cũng nể mặt mấy phần. Có chuyện gì tỷ cứ lên tiếng một câu, đừng âm thầm một gánh vác.”
Đỗ Quyên những lời , lòng vô cùng cảm động: “Mọi đều biểu của là Sơ Tuyết, hơn nữa từ khi điều đến việc trướng Phó Chủ nhiệm Hoàng, bà cũng luôn vô tình cố ý che chở cho , thành cũng chẳng ai dám công khai bắt nạt cả.”
Sơ Tuyết thấy dáng vẻ của nàng thì bật : “Vậy là tỷ thêm một chỗ dựa vững chắc đấy, đúng, còn cả chồng của nữa, ở bên phòng kỹ thuật cũng là tiếng . Nếu thật sự chuyện gì mà tìm chúng , tỷ cũng thể chạy sang tìm .”
Đỗ Quyên thì nụ càng thêm rạng rỡ: “Thế thì chẳng thể nghênh ngang khắp nhà máy .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-vo-linh-ca-tinh-dan-dau-dai-vien-phat-tai-nghich-tap/chuong-1068-da-la-nguoi-mot-nha-co-chuyen-at-phai-chung-tay-gop-suc.html.]
Mấy đều phá lên .
Phó Diên Thừa đang trò chuyện cùng Lão Gia T.ử cũng kìm mà liếc mắt về phía mấy , thấy nương t.ử rạng rỡ như hoa, khóe môi bất giác cong lên.
Hành động nhỏ , dĩ nhiên thể qua đôi mắt tinh tường của Tiêu lão gia tử.
Trong nhà đang trò chuyện vui vẻ thì tiếng Xuân Hiểu bước : “Gia gia, bên nhà bếp chuẩn xong cơm nước ạ.”
Tiêu lão gia t.ử vui vẻ : “Ta sớm ngửi thấy mùi thơm mà thèm , dời bước thôi.”
Sơ Tuyết trông thấy Khâu Cẩm Châu từ trong bếp bước : “Dượng, hôm nay vất vả cho .”
Tài nấu nướng của Khâu Cẩm Châu tệ, nên sáng nay sân là thẳng bếp. Hắn , một là thật tâm giúp đỡ, hai cũng là để cho Tiêu gia nhân thấy, dẫu cũng chăm sóc cho Niệm Xuân, khiến nàng liên tiếp chịu những đả kích nặng nề, cho dù nỗi khổ tâm đến , thì suy cho cùng vẫn khó mà chối bỏ trách nhiệm.
Lúc Sơ Tuyết thấy Khâu Cẩm Châu, vốn cũng định hỏi thăm tiểu cô của , nhưng sợ trong đó chuyện gì , khiến tiểu cô vui, nên đành nín lặng, định bụng lát nữa sẽ hỏi riêng biểu một chút, nào ngờ dượng đang giúp việc trong bếp.
Khâu Cẩm Châu thấy Sơ Tuyết , liền đáp: “Đều là một nhà, chuyện ắt chung tay góp sức.”
Lúc , tỷ phu của nàng cũng từ trong bếp bước : “ thế, dượng .”
Vừa Phó Diên Thừa đến phía Sơ Tuyết, liền đùa: “Dượng, tỷ phu, đây là đang gương cho con đấy , con cũng sẽ tham gia.”
--------------------