Sơ Tuyết dùng mấy bộ quần áo cũ may thành một chiếc vỏ nệm, bên trong nhồi đầy bông gòn lấy từ chiếc chăn thu về ở nhà họ Cát. Truy Phong chui lượn một vòng cuộn gọn trong đó, cái đuôi cứ vẫy lia lịa, đôi mắt thì ngừng Sơ Tuyết, trông bộ dạng rõ là yêu thích vô cùng.
Sơ Tuyết vỗ vỗ lên đầu nó: "Sau đây chính là nhà của ngươi."
Phó Diên Thừa bước chân đơn vị, ít chiến hữu xúm : "Phó Doanh, cuối cùng ngươi cũng chịu về ."
"Sao các ngươi ở đây?"
"Dĩ nhiên là hôm nay ngươi nhất định sẽ về, nên ở đây chờ ngươi chứ ."
Phó Diên Thừa lập tức hiểu : "Thôi , thôi , các ngươi đừng giành, lấy cho các ngươi."
Phó Diên Thừa lấy kẹo mà Sơ Tuyết chuẩn , vốc cho mỗi đến hùa theo trêu chọc một vốc lớn, đó đưa thẳng cho bên tay : "Mã Bài trưởng, giao cho ngươi một nhiệm vụ."
Mã Vũ Lượng nhét vội kẹo tay túi: "Doanh trưởng, ngài cứ ."
Phó Diên Thừa chỉ túi kẹo hoa quả to đùng đưa tới tay : "Làm phiền ngươi chạy một chuyến đến doanh trại, chia kẹo hoa quả mà chị dâu các ngươi chuẩn cho các chiến hữu trong doanh, để cùng chung vui lấy chút mừng, ăn cho ngọt miệng."
Mã Vũ Lượng gương mặt rạng rỡ nụ : "Doanh trưởng yên tâm, cam đoan thành nhiệm vụ."
Nói , bọc kẹo hoa quả trong lòng: "Chị dâu thật là hào phóng quá, chỗ chắc cũng sáu cân kẹo nhỉ."
Phó Diên Thừa ngờ thằng nhóc chỉ cần nhấc lên là nặng bao nhiêu, liền giơ một ngón tay cái lên tán thưởng: "Không tệ, đúng là sáu cân kẹo."
Mã Vũ Lượng mặt mày hớn hở: "Doanh trưởng, ngài cứ chờ xem, cam đoan mỗi đều hai viên kẹo."
Nói , ha hả vọt .
Lúc sân huấn luyện tan buổi, ôm bọc kẹo chạy một mạch về phía doanh trại, chẳng mấy chốc lưng cả một đám bám theo.
Trên đường chặn vòi mấy viên cho ngọt miệng, nhưng Mã Vũ Lượng nhất quyết để ai toại nguyện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-vo-linh-ca-tinh-dan-dau-dai-vien-phat-tai-nghich-tap/chuong-1089-doanh-truong-yen-tam-cam-doan-hoan-thanh-nhiem-vu.html.]
Chẳng mấy chốc thấy một đám đuổi theo Mã Vũ Lượng: "Bài trưởng, ngươi chạy nhanh thế gì."
Mã Vũ Lượng chạy : "Ta đảm bảo cả doanh trại đều nếm mùi kẹo mừng, đương nhiên thể để các ngươi tranh cướp . Ta còn lạ gì cái nết của các ngươi nữa, chạy ?"
Rất nhanh đó liền hiểu ý của , chia từng phòng một, giường của mỗi đều đặt hai viên kẹo.
Trong phút chốc, tiếng hoan hô vang lên ngớt.
Việc còn thu hút ít chiến sĩ từ các doanh khác kéo đến, đây là kẹo mừng của Phó Doanh trưởng, tất cả liền ùa cả lên.
May mà lúc chỉ còn phòng cuối cùng phát, Mã Vũ Lượng bèn vốc một vốc lớn , kẹo còn cứ mặc cho tranh vơ vét, tiếng đùa vui vẻ vang vọng xa.
Ở phía xa, Phó Doanh trưởng Thẩm Khai Nguyên, quan hệ khá thiết với Phó Diên Thừa, lớn đ.ấ.m nhẹ vai một cái: "Sao nỡ lòng nào về thế?"
Phó Đoàn trưởng Củng theo lưng cũng chen : "Hắn gì chuyện nỡ về, chẳng qua là hết phép , về ."
Trong thoáng chốc, tất cả đều phá lên .
Thẩm Khai Nguyên ghé sát : "Ta , nhà tập thể của ngươi cũng xin xong , chị dâu cùng ngươi đến đơn vị ở luôn?"
Phó Diên Thừa nhận lấy điếu t.h.u.ố.c Phó Đoàn trưởng Củng đưa qua: "Nàng còn , tạm thời chỉ thể cuối tuần mới qua thôi."
Nghe , Thẩm Khai Nguyên liền trêu ghẹo: "Vợ mấy hôm đến , sáng nay còn hỏi bao giờ thì chị dâu nhà bên cạnh đến ở cùng đơn vị. Ta còn bảo với nàng là sắp , đến lúc đó qua với chị dâu nhiều hơn, cố gắng tạo dựng mối quan hệ , cùng sang nhà chị dâu ăn chực."
Lời dứt, lưng vang lên một tràng : "Phó Doanh, xem chỉ bọn nhớ nhung tài nấu nướng của vợ ngươi ."
Phó Diên Thừa liếc cho bọn họ một cái: "Chính còn chẳng nỡ để vợ mệt, các ngươi nghĩ bở ?"
--------------------