Hai cùng sải bước về phía phòng tài vụ, Sơ Tuyết chợt nhớ đến Truy Phong, bèn : “Đỗ Quyên, còn phiền ngươi một chuyện.”
Đỗ Quyên đang lúc thẹn thùng, Sơ Tuyết liền vội vàng đáp lời: “Chuyện gì thế, Biểu Tỷ cứ .”
Sơ Tuyết lấy một chiếc chìa khóa nhà đưa qua, đoạn dặn dò địa chỉ tiểu viện một lượt: “Ta công tác ngày nào về, trong thời gian đành phiền ngươi giúp chăm sóc Truy Phong. Tối nay về sẽ cất xe đạp sương phòng, ngươi cứ lấy mà cho tiện, cũng đỡ vất vả. Mỗi ngày chỉ cần cho nó ăn một là đủ, tiện thể nước giúp nó. Lương thực để sẵn trong nhà bếp, ngươi cứ dùng bếp củi ở nấu cho nó một nồi là đủ ăn mấy ngày.”
Vừa Biểu Tỷ cho mượn xe đạp, đôi mắt nàng tức thì sáng rực lên, gương mặt ánh lên niềm vui khôn xiết, vội : “Biểu Tỷ cứ yên tâm, nhất định sẽ chăm sóc Truy Phong thật chu đáo.”
Trong lúc trò chuyện, cả hai đến phòng tài vụ. Sơ Tuyết bảo nàng đợi ở bên ngoài một lát, còn thì thẳng trong phòng.
Lúc , tay nàng thêm một lọ thủy tinh nhỏ: “Ngươi cầm lấy cái . Bên trong là Nhân Sâm Dưỡng Khí Thủy nhờ bào chế. Khi nào Ma sinh, ngươi hãy đưa cho bà. Lỡ như gặp tình huống bất trắc thì lấy cho bà uống, thể giúp bà bổ sung thể lực.”
Đỗ Quyên đưa tay đón lấy, thắc mắc: “Biểu Tỷ, chẳng ngày mai mới ? Sao tự mang qua?”
Sơ Tuyết liếc ngoài giải thích: “Buổi chiều bàn giao công việc cho đồng nghiệp, lát nữa lãnh đạo nhà máy còn mở một cuộc họp cho các đồng chí chuẩn lên đường ngày mai. Cuộc họp sẽ kéo dài đến mấy giờ, mà còn về thu xếp hành lý nữa. Nếu qua đó muộn quá sẽ phiền nghỉ ngơi.”
Đỗ Quyên vật trong tay, gật đầu: “Ta hiểu , mấy ngày tới sẽ tranh thủ thời gian mang đồ qua đó.”
Bàn xong chuyện chính, Sơ Tuyết sang chuyện xem mắt: “Khương tỷ ngoài, tin mà nàng giới thiệu cho ngươi chắc chắn tệ. Nếu cảm thấy hợp mắt, ngươi cứ thử tìm hiểu thêm xem .”
Nghe Biểu Tỷ nhắc đến Khương Minh Hoa, gương mặt Đỗ Quyên nóng bừng lên, nàng lí nhí: “Người đó… trông cũng lắm.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-vo-linh-ca-tinh-dan-dau-dai-vien-phat-tai-nghich-tap/chuong-1099.html.]
Sơ Tuyết thấy dáng vẻ của nàng, khỏi bật : “Trông cũng thể vội vàng quyết định. Hai ngươi cứ tìm hiểu , đợi công tác về sẽ xem xét giúp ngươi thêm một phen. Nhớ kỹ đấy nhé, đừng về mà ngươi vội gật đầu đồng ý.”
Dù cho mai mối là Khương Chủ Nhiệm, cũng tìm hiểu cho thật kỹ càng. Suy cho cùng, thể chỉ vẻ bề ngoài . Cuộc sống đây của Đỗ Quyên quá nhiều cay đắng , nên chỗ dựa cho nửa đời còn , đương nhiên nàng đích xem xét cẩn thận giúp.
Đỗ Quyên ngượng ngùng gật đầu, khẽ đáp: “Ta .”
Tiễn Đỗ Quyên bao lâu, trong văn phòng lục tục trở . Nàng tiếp tục cùng Hồng Tỷ bàn giao công việc của .
Nàng mới trình bày xong với Hồng Tỷ những công việc cần trong thời gian tới nhưng vẫn còn dang dở, thì thấy tiếng bước chân vội vã của Từ Cán Sự từ văn phòng nhà máy chạy tới: “Tiêu Đồng Chí, Trần Chủ Nhiệm của chúng bảo sang báo cho ngươi, nửa giờ nữa qua bên đó họp.”
Sơ Tuyết đáp lời, Từ Cán Sự tất tả chạy mất.
Nàng liếc đồng hồ, gần bốn giờ chiều. Nghĩ đến cuộc họp sắp tới sẽ kéo dài đến lúc nào, nàng bèn thu dọn hết đồ đạc bàn. Những thứ mang theo, nàng cất cả ngăn kéo khóa . Xong xuôi, nàng bước đến bàn của Hồng Tỷ: “Hồng Tỷ, thời gian đành phiền Tỷ . Đây là chìa khóa ngăn bàn của .”
Hồng Tỷ ngờ Sơ Tuyết tin tưởng đến thế, đến nỗi giao cả chìa khóa bàn việc cho , liền : “Được , nếu ngươi tin tưởng Tỷ, Tỷ cũng khách sáo nữa. Ngươi cứ yên tâm lo liệu chuyện ở Quảng Giao Hội .”
Sơ Tuyết mỉm đầy ơn: “Vậy thì đa tạ Hồng Tỷ. Khi nào về sẽ mang đặc sản Quảng Tỉnh về quà khao Tỷ.”
Hồng Tỷ sang sảng: “Vậy thì cứ đây chờ đấy nhé.”
--------------------