Suốt dọc đường, Phó Diên Thừa cứ dặn dặn đủ điều lớn nhỏ, tỉ mỉ đến mức khiến Đỗ Như Binh đang cầm lái phía cũng thầm nghĩ, cưới vợ xong liền biến thành một kẻ lải nhải lắm điều.
Vào giờ , đường đừng là xe , ngay cả xe đạp và bộ cũng thưa thớt vô cùng.
Xe dừng ở phía đối diện quảng trường ga xe lửa, sang nơi hẹn , lúc cũng chỉ mới năm sáu đang đợi.
Phó Diên Thừa quyến luyến nỡ, cứ nắm tay Sơ Tuyết trong xe dặn dò những lời cuối cùng. Đỗ Như Binh thực sự nổi nữa, bèn xuống xe một bước, lấy hành lý từ cốp , cũng coi như là giúp của thêm chút thời gian ở bên cạnh tức phụ.
Sơ Tuyết để Phó Diên Thừa tiễn nàng qua đường: “Ta tự xách hành lý qua đó là , ngươi còn vội về đơn vị , đừng lỡ dở thời gian.”
Phó Diên Thừa hiểu rõ tính cách của Sơ Tuyết, bèn gật đầu với nàng: “Được, ngươi qua đường xong sẽ ngay. Khi nào định thì gọi điện cho đầu tiên, nhớ chăm sóc bản cho .”
Sơ Tuyết nhấc chiếc túi xách lớn lên, vẫy tay với bọn họ, đó mới xách chiếc túi nhỏ còn , một mạch thẳng qua đường, tiến về phía đám đông quảng trường đối diện.
Cũng may trong túi ngoài quần áo thì chỉ tài liệu về sản phẩm triển lãm, thêm một ít đồ ăn thức uống, cũng nặng là bao, nếu Phó Diên Thừa chẳng nỡ lòng nào để nàng tự xách .
Hơn nữa, Sơ Tuyết phô trương, nên mới bảo Đỗ Như Binh đỗ xe ở bên . Vừa khu vực đang tu sửa, ven đường giăng mấy tấm lưới bảo vệ, khiến cho quảng trường thể thấy phía bên .
Sơ Tuyết đặt chân lên quảng trường, Lão Chu dẫn đoàn mắt tinh nhận nàng: “Tiêu Đồng Chí, bên .”
Lúc , rảo bước nhanh về phía nàng, đoạn đỡ lấy hành lý tay nàng: “Chào Tiêu Đồng Chí, là Vạn Tình ở bộ phận hậu cần, hôm qua Khương phó chủ nhiệm dặn dò nhất định chăm sóc ngươi thật .”
Sơ Tuyết những lời , liền ngẩng đầu về phía Vạn Tình.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-vo-linh-ca-tinh-dan-dau-dai-vien-phat-tai-nghich-tap/chuong-1108.html.]
Nàng Khương tỷ ý , nhưng phụ nữ cố tình lớn tiếng như , chỉ sợ những mặt ở đây thấy, e rằng chẳng lành gì: “Ta và Khương tỷ đây cũng là vì công tác mà quen . Chắc là tỷ thấy chúng đều là đồng chí nữ, nên mới chúng chăm sóc lẫn một chút. ngươi cứ yên tâm, khả năng tự lo liệu của cũng tệ, ngươi đừng cảm thấy gánh nặng trong lòng, sẽ tùy tiện phiền khác .”
Sơ Tuyết cảm nhận sự thù địch từ Vạn Tình, trong lòng bất giác dấy lên tâm lý đề phòng với . Thế nhưng, nghĩ thì đây coi như là đầu tiên nàng và Vạn Tình gặp mặt, sự thù địch của cô nương rốt cuộc là từ mà đến.
Lúc , Mễ Ái Quân đến gần như cùng lúc với nàng, liếc mắt Vạn Tình một cái ở một nơi xa Sơ Tuyết.
Vạn Tình ngờ Sơ Tuyết chẳng những mắc bẫy của nàng , mà ngược còn lanh lợi: “Đồ đạc để giúp ngươi ở đây , tìm Từ Cán Sự chút việc, xin phép .”
Nàng khỏi, Sơ Tuyết thấy Mễ Ái Quân khẽ giọng : “Vạn Tình và Tần Nhược Vân ở văn phòng nhà máy qua thiết, ngươi tự trong lòng là .”
Thảo nào, thái độ thù địch với nàng, thì là vì nguyên nhân : “Cảm ơn Mễ ca nhắc nhở.”
Lão Chu thấy đến đông đủ, bèn vỗ tay : “Người tới đủ cả , bây giờ chúng trong phòng chờ xe, mang theo hành lý của nhé.”
Sơ Tuyết liếc sang phía đối diện, thấy Phó Diên Thừa và Đỗ Như Binh vẫn còn ở đó, nàng bèn cố tình ở cuối cùng, vẫy vẫy tay về phía bên , mới xách hành lý của lên, cùng phòng chờ.
Đỗ Như Binh thấy còn thấy bóng nữa, bèn dùng khuỷu tay huých nhẹ Phó Diên Thừa vẫn đang đăm đăm về phía đó: “Được , bóng cũng còn thấy , đừng nữa.”
Phó Diên Thừa đưa mắt thêm một nữa về phía , lúc mới thu ánh : “Đi thôi.”
Hắn hứa với sư trưởng, sẽ chậm trễ nhiệm vụ huấn luyện trong doanh trại, lời tự nhiên giữ lấy lời: “Ngươi đưa đến trạm xe buýt của đơn vị, giờ qua đó thể bắt kịp chuyến xe sớm nhất để về quân đội.”
--------------------