Thập Niên 70: Vợ Lính Cá Tính Dẫn Đầu Đại Viện Phát Tài Nghịch Tập - Chương 1119: Đến nơi

Cập nhật lúc: 2025-12-07 03:27:12
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Rốt cuộc đoàn tàu cũng dấu hiệu giảm tốc, cửa mỗi toa đều túc trực sẵn sàng, họ sẽ là những đầu tiên lao xuống gầm tàu để tiến hành một cuộc rà soát diện.

 

Sơ Tuyết và Mễ Ái Quân cũng bám sát ngay lưng Hùng Đội Trưởng.

 

Vừa xuống tàu, họ liền thẳng về phía toa chín và toa mười hai, những nơi mà Sơ Tuyết đặc biệt nhấn mạnh từ .

 

Đoàn tàu đột ngột dừng , nhiều hành khách đang lơ mơ nửa tỉnh nửa mê cũng nhận điều bất thường. Có tò mò cất tiếng: "Nơi đồng m.ô.n.g quạnh thế , tàu dừng chứ?"

 

Không ít bật dậy khỏi chỗ , ngó đầu ngoài, nhưng chỉ thấy bóng thấp thoáng chứ chẳng thể họ đang gì.

 

Thời gian trôi qua từng phút từng giây. Sau vài Sơ Tuyết cố tình gợi ý, những phụ trách rà soát toa chín và toa mười hai cuối cùng cũng tìm thấy khối t.h.u.ố.c nổ buộc chặt gầm tàu. Sau khi gỡ bỏ bộ, ai nấy đều ướt sũng như chuột lột, trong lòng hẳn chịu một áp lực nặng nề đến nhường nào.

 

Trong mười mấy phút ngắn ngủi, rà soát gầm tàu tới lui hai lượt. Sau khi xác nhận mối nguy tiềm ẩn loại bỏ , đoàn tàu mới tiếp tục lăn bánh về hướng Chu Châu.

 

Hùng Đội Trưởng và Liệt Xa Trưởng một nữa chân thành cảm tạ Sơ Tuyết và Mễ Ái Quân, ngỏ ý sắp xếp cho hai chuyển sang toa giường .

 

Sơ Tuyết và Mễ Ái Quân từ chối, lý do cũng giản đơn, họ công tác cùng đồng nghiệp, tạo sự khác biệt.

 

Liệt Xa Trưởng và Hùng Đội Trưởng hiểu nỗi băn khoăn của họ, vì cũng ép buộc thêm.

 

Khi hai về chỗ , vẫn còn vài thức, trong đó Vạn Tình. Nàng cất giọng hỏi: "Hai về thế?"

 

Sơ Tuyết chẳng nhiều lời với nàng , bèn đáp: "Ta vệ sinh, Mễ ca lo một là con gái an nên cùng một chuyến."

 

Vạn Tình khinh khỉnh bĩu môi: "Còn thật sự coi là cành vàng lá ngọc cơ đấy?"

 

Sơ Tuyết chẳng thèm để tâm đến lời châm chọc mỉa mai của nàng , nàng sang với Chương Xuân Thắng vẫn còn thức: "Chương ca, cảm ơn nhé. Trời vẫn còn sớm, chúng vẫn thể chợp mắt thêm một lát."

 

Nàng thầm thề trong lòng, công tác, dù tự bỏ tiền túi, nàng cũng nhất định toa giường . Ngồi ghế cứng một chặng đường dài đằng đẵng thế , nàng thật sự tài nào chịu nổi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-vo-linh-ca-tinh-dan-dau-dai-vien-phat-tai-nghich-tap/chuong-1119-den-noi.html.]

 

Quãng đường còn , ngoại trừ việc Vạn Tình thỉnh thoảng buông vài câu khó , thì chuyện đều hết sức thuận lợi.

 

Khi tàu đến ga, Lão Chu quen đường thuộc lối dẫn cả nhóm bắt xe đến một nhà khách gần khu vực diễn hội chợ Quảng Giao sắp xếp chỗ ăn ở.

 

Ngày hôm , họ nhận sổ tay tham gia triển lãm , đó dẫn tìm đến gian hàng của nhà máy cán thép, bắt đầu sắp xếp công việc một cách ngăn nắp, trình tự.

 

Sơ Tuyết ngoài việc lúc đầu phụ giúp họ xử lý một vài việc lặt vặt, nhiệm vụ chính đó của nàng là ghi nhớ kỹ lưỡng tài liệu liên quan đến các sản phẩm tham gia triển lãm.

 

Mỗi khi ở gian hàng việc gì, Lão Chu để nàng về nhà khách cách đó xa để nghiền ngẫm tài liệu, chỉ sợ đến lúc đó nàng nắm rõ sản phẩm sẽ ảnh hưởng đến chất lượng phiên dịch.

 

Điều là, trí nhớ của Sơ Tuyết siêu phàm đến mức nào, thể qua một liền quên. Chính vì , việc cũng tạo điều kiện thuận lợi để nàng bổ sung thêm các chủng loại sinh vật cho gian của .

 

Mấy ngày trôi qua, trong gian của nàng thêm ít loài thực vật của phương Nam, chỉ rau củ quả mà còn cả d.ư.ợ.c liệu.

 

Nàng thầm nghĩ nếu thời gian, nhất định biển một chuyến. Đến đây một chẳng dễ dàng gì, tuy rằng nơi cách biển khá xa, nhưng nàng vẫn bỏ lỡ cơ hội .

 

Thế nhưng, mãi cho đến khi hội chợ Quảng Giao khai mạc, nàng vẫn tìm dịp nào.

 

Nàng ở bên bận rộn đến quên cả trời đất, chẳng hề nhớ đến Phó Diên Thừa vẫn đang mỏi mòn chờ điện thoại của nàng.

 

Thẩm Khai Nguyên bộ dạng phần ủ rũ của Phó Diên Thừa, bèn hỏi: "Sao thế, chị dâu vẫn gọi điện cho ngươi ?"

 

Phó Diên Thừa liếc xéo một cái, thầm nghĩ: Cứ nhằm chỗ đau của mà chọc, đúng là đáng ăn mắng.

 

Thẩm Khai Nguyên thấy vẻ mặt đó của , nhịn mà bật ha hả: "Thật ngờ, ngươi cũng ngày hôm nay. Trước , lúc đám thiếu nữ theo đuổi ngươi, ngươi đến một cái liếc mắt cũng chẳng thèm ban cho họ, ai mà ngờ ngày ngươi rơi tay chị dâu."

 

--------------------

 

 

Loading...