Thập Niên 70: Vợ Lính Cá Tính Dẫn Đầu Đại Viện Phát Tài Nghịch Tập - Chương 1120: Chờ người, chờ ai

Cập nhật lúc: 2025-12-07 03:27:13
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Phó Diên Thừa tâm tình chẳng vui, lẽ dĩ nhiên chẳng buồn đoái hoài đến .

 

Thẩm Khai Nguyên hiếm hoi lắm mới thấy bộ dạng của , nào dễ dàng bỏ qua: “Phải , vợ hôm nay mua ít sườn, là sẽ trổ tài món đặc sản quê nhà nàng đấy, thế nào, qua nhà vài chén ?”

 

Phó Diên Thừa vốn dĩ chẳng , nhưng Thẩm Khai Nguyên cứ nài nỉ mãi, nghĩ đến Sơ Tuyết đến đây theo quân còn sớm tối chạm mặt với Mạch Như Họa, phu nhân của , nên cũng nhân dịp đến xem thử tính nết của nàng : “Được thôi, thì đành quấy rầy ngươi và .”

 

Thẩm Khai Nguyên khoác tay lên vai Phó Diên Thừa: “Huynh chúng với , chẳng là khách sáo quá .”

 

Hai trò chuyện rôm rả về phía khu gia binh, thì bắt gặp Quách Chỉ đạo viên ngay cổng lớn: “Lão Quách, ngươi ở đây?”

 

Quách Chỉ đạo viên thấy hai họ, nét mặt lộ rõ vẻ lúng túng: “Ta đang chờ một .”

 

Thẩm Khai Nguyên chẳng mấy để tâm đến vẻ mặt của : “Chờ , chờ ai thế?”

 

Vẫn là Phó Diên Thừa tinh ý hơn, thấy ánh mắt cứ đăm đăm về phía xa, bàn tay cứ vô thức bấu chặt lấy đường chỉ quần, liền liên tưởng đến những lời đồn đại dạo : “Thôi , hỏi lắm gì. Ngươi nhanh lên, đói lắm .”

 

Bị chen ngang một câu như , Thẩm Khai Nguyên cũng gặng hỏi thêm nữa, chỉ mỉm : “Lão Quách, là qua nhà dùng bữa luôn nhé?”

 

Quách Chỉ đạo viên vội vã xua tay lia lịa từ chối: “Không cần , hẹn .”

 

Thẩm Khai Nguyên còn định thêm gì đó, Phó Diên Thừa kéo mất.

 

Nhìn bóng hai họ xa dần, Quách Chỉ đạo viên mới thở phào một nhẹ nhõm: “Hú vía.”

 

Cũng thôi, giờ hẹn cũng sắp tới nơi , mà chuyện còn thì ai , dẫu cho thiết cũng ngoại lệ.

 

Năm xưa, phu nhân của vì khó sinh mà một xác hai mạng, kể từ đó, vẫn ở . Bao năm qua, nhà ở quê thúc giục tái giá, nhưng và phu nhân cũng xem như thanh mai trúc mã, lớn lên cùng . Tình cảm tuy quá sâu đậm, cháy bỏng, nhưng trong lòng vẫn thể buông bỏ, thế nên mãi vẫn chần chừ thuận theo lời khuyên.

Mấy hôm , nhạc mẫu gửi cho một lá thư, mặt cha mà khuyên nhủ, bảo nên bước tiếp về phía . Bà còn , dạo cha vì chuyện thương mà lo sốt vó, chỉ sợ lỡ mệnh hệ gì, đến một mụn con nối dõi cũng .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-vo-linh-ca-tinh-dan-dau-dai-vien-phat-tai-nghich-tap/chuong-1120-cho-nguoi-cho-ai.html.]

 

Nhạc mẫu còn , nếu phía vẫn cứ im lặng tiếng, bà sẽ đích dắt cô nương tìm sẵn đến tận đơn vị để xem mắt.

 

Nghĩ đến song ở nhà, ngẫm đến những lời nhạc mẫu căn dặn, mấy hôm mai mối cho . Nghe đối phương là một quả phụ, chồng đây của nàng là một đ.á.n.h xe, may gặp nạn trong một chuyến .

 

Nhà chồng vin cớ nàng chỉ sinh một đứa vịt giời, liền nhẫn tâm đuổi cả hai con khỏi cửa. Cũng may các chị dâu bên nhà ngoại vẫn còn là nhân hậu, đón hai con về nương tựa.

 

Chỉ điều, chuyện nhà chồng đuổi thì dễ, chẳng ho gì, nàng cũng vì chuyện của mà khiến nhà chịu lời tiếng , bèn tìm đến bà mối, chỉ mong sớm tìm một tấm chồng để nương .

 

Chuyện đến tai Nhị Tẩu của nàng, khi về nhà ngoại kể , thế là duyên sự cứ thế tìm đến .

 

Hôm qua, hai gặp mặt một ở trong thành, nhưng nàng ngỏ ý đến đơn vị xem qua một lượt, nếu thấy gì trở ngại thì sẽ định đoạt luôn.

 

Hắn vì bận việc huấn luyện, khó lòng xin nghỉ phép, nên hai bèn hẹn gặp giữa trưa.

 

Thẩm Khai Nguyên Phó Diên Thừa lôi , vẫn ngừng ngoái đầu : “Ngươi xem Lão Quách đang chờ ai nhỉ?”

 

Phó Diên Thừa gắt gỏng đáp: “Sao cứ lắm chuyện như đàn bà .”

 

Thẩm Khai Nguyên thì chẳng vui vẻ gì: “Ta chỉ là quan tâm đến Lão Quách thôi mà, lôi đàn bà đây?”

 

Hai đôi co vài câu thì cũng lúc bước trong sân.

 

Mạch Như Họa bưng một chậu nước bước , trông thấy hai họ tiến , môi liền nở một nụ tươi tắn: “Phó Doanh đến , hai về đúng lúc quá, mau rửa tay dùng bữa thôi.”

 

Phó Diên Thừa gật đầu chào Mạch Như Họa: “Đệ , phiền .”

 

--------------------

 

 

Loading...