Tiêu Công Trình Sư cẩn thận đặt chiếc chậu xuống, xoay ôm chầm lấy thê t.ử của : "Thế nhưng nếu ngươi, cũng chẳng thể nào yên lòng việc ở bên ngoài. Ngươi cũng là nóc nhà, là trụ cột của gia đình chúng . Ta ngươi xót , nhưng nào xót ngươi cơ chứ."
Phu thê hai họ thành ba năm, mà đến một mụn con cũng chẳng dám sinh: "Đợi lĩnh tiền thưởng, chúng cũng thể thở phào một . Đến lúc đó, chúng sẽ chuẩn để một đứa con."
Vương Thư Tuệ nép trong vòng tay , gật đầu thật mạnh: "Được."
*
Sơ Tuyết đ.á.n.h thức bởi một làn hương thơm nức mũi của thức ăn.
Vì dân trong làng buổi sáng dong buồm khơi, nên bữa sáng nấu từ sớm.
Thấy Sơ Tuyết bước , Tiêu Gia Thẩm T.ử mỉm vẫy tay với nàng, đon đả : "Bên cạnh bếp lò nước ấm đấy, ngươi cứ rửa mặt mũi cho sạch sẽ , xong là bữa sáng cũng chín tới."
Sơ Tuyết cũng hề khách sáo, dù nàng cũng trả tiền cơm nước đàng hoàng: "Thím Tiêu nấu món gì mà thơm nức cả mũi thế."
Thím Tiêu gương mặt rạng ngời nụ , : "Lát nữa thúc của ngươi khơi, bữa sáng cần ăn cho thật no bụng, vì bữa trưa của họ chẳng đến lúc nào mới lót .
“Ta nấu cháo khoai lang, còn đặc biệt thêm bánh bao rong biển. Lát nữa ngươi thử xem hợp khẩu vị . Nếu ăn quen thì vẫn còn bánh ngô, lúc đó phết thêm chút mắm tôm nhà , ăn cũng ngon lắm đấy.”
Sơ Tuyết ngờ rằng vì mà Thím Tiêu chuẩn đến hai món, bèn : "Thật là phiền thím quá, lát nữa nhất định sẽ thưởng thức thật kỹ món ngon đặc sản chỉ riêng vùng biển chúng mới ."
Nghe những lời khéo léo của Sơ Tuyết, Thím Tiêu vui mặt, càng thêm phần niềm nở.
Tiêu Thúc dường như sợ Sơ Tuyết tự nhiên, nên bàn ăn cùng, mà bưng bát cơm sáng của sang nhà hàng xóm, ăn tán gẫu đủ thứ chuyện trời đất với đàn ông nhà bên.
Còn Tiêu Gia Nhi Tức vì trông nom con nhỏ, nên Thím Tiêu mang phần cơm sáng tận trong buồng cho nàng.
Bởi , bàn ăn giờ chỉ còn Sơ Tuyết và Thím Tiêu hai .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-vo-linh-ca-tinh-dan-dau-dai-vien-phat-tai-nghich-tap/chuong-1139-cam-nhan-lan-gio-bien-mon-man.html.]
Thím Tiêu liền giới thiệu: "Bánh bao hải thái nhân từ tảo bẹ, rong biển, cải biển và một chút thịt băm. Ngươi nếm thử xem hương vị thế nào?"
Sơ Tuyết lời cảm tạ nhận lấy chiếc bánh, đưa lên miệng c.ắ.n một miếng, nàng liền giơ ngón tay cái lên với Thím Tiêu.
Vị của chiếc bánh bao hải thái khá thanh đạm, nhưng ngọt thơm vị biển, nhân bánh mềm mượt mà vẫn giữ độ dai sần sật, quả thực là mỹ vị.
Nàng chỉ ăn một cái lấy thêm. Nàng rõ, bánh bao rong biển vốn chẳng bao nhiêu, e rằng còn từ chính phần bột mì trắng mà hôm qua nàng đổi cho họ. Thế nên nàng nỡ ăn nhiều hơn.
“Thím Tiêu, bánh bao rong biển nếm . Giờ thử thêm bánh ngô chấm mắm tôm, như mới đáng chuyến biển chứ.”
Thím Tiêu vui vẻ : "Phải đó, món nào cũng nếm thử một chút."
Sau đó, nàng húp thêm nửa bát cháo khoai lang. Bữa sáng quả thực khiến nàng vô cùng thỏa mãn.
Vì đợi những chiếc thuyền đ.á.n.h cá khơi từ sáng sớm về, nên khi dùng bữa xong, nàng chào Thím Tiêu một tiếng một thẳng phía bờ biển.
Lần , nàng còn ý định thu thập thêm thứ gì nữa, bởi lẽ giờ bãi biển lúc triều rút ít dân làng qua , nàng chẳng tự rước thêm phiền phức .
Nàng sẽ đợi thuyền cá trở về để mang theo hải sản tươi sống rời , thì nhất định sẽ nuốt lời. Vả , nhân lúc chờ đợi , nàng cũng thảnh thơi cảm nhận biển cả, bởi lẽ chẳng đến khi nào mới dịp nơi đây.
Nàng về phía một đoạn, khi thấy một bãi đá ngầm ở phía xa, bèn nảy ý định trèo lên đó để thể thưởng ngoạn trọn vẹn khung cảnh biển cả của thời đại .
Bãi đá chân gồ ghề, lởm chởm, những vũng nước biển còn đọng , long lanh phản chiếu bóng mây lững lờ trôi bầu trời. Xa xa, những chiếc thuyền đ.á.n.h cá trông như những quân cờ trắng rắc tấm vải xanh biếc. Từng đợt sóng vỗ nhẹ, đẩy thuyền dập dềnh, chao nghiêng. Tiếng hò reo của dân làng theo gió vọng , lúc gần lúc xa, khi tỏ khi mờ.
Nàng tìm một mỏm đá phẳng xuống, lặng lẽ cảm nhận từng làn gió biển mơn man da thịt.
Chợt nghĩ đến điều gì, nàng liền đưa tay giật phắt sợi dây buộc tóc, mặc cho ngọn gió tinh nghịch đùa giỡn với mái tóc buông xõa. Nàng dang rộng đôi tay, thỏa sức đắm trong cái ôm của biển cả.
Ngay lúc nàng đang nhắm mắt tận hưởng làn gió biển mát rượi, một tiếng 'tách' giòn giã bỗng vang lên.
--------------------