Sơ Tuyết nào ý định giao du thêm với nữa, dù thì trong gian của nàng lúc phần lớn đều là d.ư.ợ.c liệu, mà những thứ đó thì tuổi đời càng cao càng đáng giá.
Còn về phần hoa quả trong gian, lượng vốn nhiều, giữ cho ăn, hoặc dùng để quà cáp cũng , chẳng cần thiết bán tống bán tháo hết ở nơi .
Nàng lượn lờ mấy vòng, xác định ai bám đuôi, lúc mới nhanh chóng về phía nhà khách. Dù gì thì sáng sớm mai còn bắt xe, một đêm giao dịch hai chuyến, trời cũng muộn .
Vẫn là con đường quen thuộc, khi chắc chắn xung quanh an , nàng thoăn thoắt trèo qua cửa sổ để trở về phòng.
Nàng thẳng gian tắm rửa sạch sẽ, xong xuôi mới sực nhớ xử lý dấu chân bên ngoài bệ cửa sổ. Nàng vỗ trán một cái khỏi gian, phát hiện bên ngoài trời đổ mưa, mà mưa còn chẳng nhỏ chút nào. Thôi , đến cả ông trời cũng đang giúp nàng, thế là nàng yên tâm dùng một ý niệm trở về gian ngủ bù.
Nhờ đồng hồ báo thức gọi dậy, thêm cái tính hễ việc quan trọng là chẳng bao giờ lề mề, cho nên khi gõ cửa phòng, nàng chuẩn xong xuôi cả .
Mễ Ái Quân ngoài cửa : “Châu đội bảo qua gọi ngươi ăn sáng.”
Khi hai đến cánh cửa nhỏ thông nhà ăn, chờ sẵn ở đó. Vạn Tình thấy Sơ Tuyết tới liền trợn mắt lườm nàng một cái.
Sơ Tuyết dạng chịu thiệt, bà đây cho ngươi mặt mũi , hết đến khác, đúng là đồ dở .
Châu đội thấy đông đủ, bèn dẫn đường về phía nhà ăn của khu nhà khách. Vạn Tình hất cằm, bám sát ngay lưng .
Đợi nối đuôi bước qua cánh cửa nhỏ để sân phía , chẳng một ai để ý thấy một hạt đậu nành từ tay Sơ Tuyết bật , bay thẳng huyệt Ủy Trung ngay chỗ khoeo chân của Vạn Tình, cũng chính là nơi thường gọi là huyệt tê.
Trong lúc hề một điềm báo nào, Vạn Tình “Á” lên một tiếng khuỵu thẳng gối xuống đất. Từ Cán Sự ngay phía suýt chút nữa thì nàng cho vạ lây, may mà Chương Xuân Thắng bên cạnh kịp thời kéo .
Châu đội đang ở phía thì thấy Vạn Tình đang quỳ ngay lưng , bèn hỏi: “Có chuyện gì , đang ngon lành té ngã thế ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-vo-linh-ca-tinh-dan-dau-dai-vien-phat-tai-nghich-tap/chuong-1169-trung-phat-nho-nho.html.]
Sơ Tuyết tất nhiên sớm chuẩn chu nhẽ, từ lúc bước khỏi cửa nàng cố tình giữ cách với Vạn Tình. Cho dù Vạn Tình ‘vu oan’ cho nàng thì cũng chẳng tìm cớ gì.
Vạn Tình đầu về phía một lượt, thấy ai ngay lưng . Người gần nàng nhất là Mễ Ái Quân thì tuyệt đối thể nào tay với nàng . Trong khi đó, Sơ Tuyết đang ở phía chéo, cách nàng hai , còn đang trưng vẻ mặt đầy hiếu kỳ nàng.
Vốn dĩ ấn tượng của về nàng chẳng gì, nếu bây giờ hấp tấp vu oan cho khác thì chắc chắn sẽ xong. Thế nhưng nàng ngậm bồ hòn ngọt, bèn : “Chẳng hiểu nữa, ban nãy thấy chân tê rần một cái, cứ thế ngã quỵ xuống kiểm soát .”
Mễ Ái Quân nàng , đôi mày liền chau : “Thể chất của ngươi đúng là kém thật đấy. Để lúc về với Chủ Nhiệm của các ngươi, nhiệm vụ công tác thì nên sắp xếp cho khác thì hơn.”
Câu , ai mà hiểu thì đều ý nghĩa sâu xa của nó là gì.
Còn gì nữa, hơn một tháng nay, nhàn rỗi nhất chính là nàng . Việc đáng lẽ nàng thì chẳng , việc của thì cứ xông giúp cho thêm rối. Nể tình nàng là đồng chí nữ, tiện nhiều, thế mà con chẳng chút tinh ý nào, thật cho .
Châu đội thấy nàng , cũng lãng phí thời gian, bèn : “Không là , lát nữa chúng còn bắt xe, thể chậm trễ .”
Hắn liếc vẫn còn đang quỳ mặt đất: “Đừng quỳ nữa, mau dậy .”
Nói xong, thẳng nhà ăn.
Sơ Tuyết vốn chẳng ưa gì nàng , đương nhiên sẽ chủ động tiến lên đỡ . Còn những khác, ngại rằng ‘nam nữ thụ thụ bất ’, nên cũng chẳng tiện bước tới dìu nàng.
Vạn Tình đành tự lồm cồm bò dậy. Chỉ là cú quỳ lực hề nhẹ chút nào, đau đến chỉ trong cuộc mới .
--------------------