Nghĩ đến chỗ bột mì phát vẫn dùng tới, nàng bèn bếp , nhào bột, ủ bột, bánh hoa cuộn, bánh tam giác đường và bánh bao chay. Sau khi cho tất cả xửng hấp, nàng vẫn tài nào cưỡng sự cám dỗ, mò phía biển mini vớt về một ít cá đao.
Loay hoay cả buổi trời, nàng chỉ món cá đao chiên thơm phức, mà còn chế biến thêm món cá đao kho tộ và cá đao rang muối, mỗi món một chậu lớn. Bấy nhiêu đây cũng đủ để ăn trong một thời gian dài .
Nàng cất gọn mớ lương khô trong xửng hấp cùng các món cá đao đủ hương vị, hái một ít nho đem rửa sạch, đang định lôi mấy món đồ cổ ngắm nghía thì cảm giác đang lay : "Sơ Tuyết, dậy ."
Sơ Tuyết vội vàng thu hồi ý thức, với dáng vẻ ngái ngủ, nàng hỏi: "Có chuyện gì ?"
Lần lên tiếng là Châu đội: "Đến giờ cơm trưa , ăn xong thì tàu cũng sắp tới ga."
Chỗ đồ ăn mang theo từ nhà khách hết sạch, cho nên bữa đành mua tàu.
Trên tàu bán cơm hộp, thêm hành lý của lỉnh kỉnh, đến toa ăn cũng bất tiện, thế nên Châu đội bèn mua thẳng cơm hộp luôn.
Vì chuyện xảy đó, bầu khí cũng chẳng còn sôi nổi như nữa.
Ăn cơm xong, nhân viên phục vụ đến thu dọn hộp cơm, họ cũng thu xếp đồ đạc, cũng đến lúc xuống tàu.
Châu đội thấu hiểu cho nỗi vất vả suốt một tháng qua của , khi xuống tàu liền với cả nhóm rằng, ngoại trừ ba thầy trò họ, những khác thể về thẳng nhà, ngày mai đến đơn vị báo cáo, thủ tục thanh toán các khoản cần thiết, đó thể nghỉ bù bốn ngày.
Mọi đương nhiên chẳng ai đồng ý.
Ngay khi Châu đội dặn dò xong, đoàn tàu cũng từ từ tiến ga.
Hành lý của Vạn Tình Từ Cán Sự chủ động nhận lấy, chẳng cần nghĩ cũng , đây là đang ngấm ngầm lấy lòng Tần Nhược Vân.
Có điều việc ở văn phòng nhà máy, cũng thể hiểu .
Tàu dừng hẳn, Sơ Tuyết trông thấy Phó Diên Thừa đang sân ga.
Hắn vận bộ quân phục thẳng tắp, ánh mắt sáng như đuốc đang dán chặt toa tàu, khi thấy Sơ Tuyết, vẻ mặt nghiêm nghị của đầu tiên trở nên dịu dàng, đó ánh mắt hóa thành bỏng cháy.
Sơ Tuyết bước tới cửa toa, Phó Diên Thừa vươn tay đón lấy hai chiếc túi xách lớn tay nàng.
Sơ Tuyết mỉm bước xuống tàu: "Ngươi đợi lâu ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-vo-linh-ca-tinh-dan-dau-dai-vien-phat-tai-nghich-tap/chuong-1181-bi-va-vao-mat-chan-chat.html.]
Phó Diên Thừa nhếch môi: "Ta tính toán thời gian mới đến."
Hắn đời nào rằng đến nhà ga từ một tiếng .
Châu đội từng gặp Phó Diên Thừa: "Sơ Tuyết, vị là?"
Chẳng đợi Sơ Tuyết giới thiệu, Phó Diên Thừa tự lên tiếng: "Chào ngài, là Phó Diên Thừa, thương của Sơ Tuyết."
Sơ Tuyết thấy giới thiệu xong, lúc mới lượt giới thiệu cho .
Phó Diên Thừa đặt hành lý xuống, còn bắt tay với từng một: "Cảm ơn thời gian qua chăm sóc cho thương của ."
Châu đội nào dám nhận lời : "Cậu khách sáo quá , huống hồ phần lớn thời gian đều là Sơ Tuyết chăm sóc chúng , chúng mới cảm ơn nàng ."
Sau vài câu hàn huyên, mới cùng ngoài.
Sơ Tuyết đưa tay định nhận chiếc túi xách còn từ tay Mễ Ái Quân: "Mễ ca, cảm ơn , để xách cho."
Mễ Ái Quân buông tay: "Để xách giúp ngươi khỏi ga."
Sơ Tuyết : "Hay là để xách , xe của lái tận trong ga ."
Lúc mới để ý sân ga một chiếc xe đang đỗ.
Cả nhóm thầm cảm thán trong lòng, xem chồng của Tiêu Hội Kế cũng là đơn giản.
Dù một doanh trưởng e là đặc quyền , xem là gia thế.
Nếu Sơ Tuyết họ nghĩ , chắc chắn sẽ mà : "Lần các vị đoán sai cả , thể lái xe tận sân ga, e là do vị bác cả nhà mở cửa cho đấy."
Nàng chào tạm biệt , cùng Phó Diên Thừa về phía chiếc xe.
Kết quả là khi nàng xách đồ đến nơi, thấy xe còn khác, liền vả mặt chan chát.
--------------------