Thập Niên 70: Vợ Lính Cá Tính Dẫn Đầu Đại Viện Phát Tài Nghịch Tập - Chương 1186: Đại Tỷ, tỷ ăn phải thuốc súng à?

Cập nhật lúc: 2025-12-07 14:28:35
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Nghĩ đến chuyện Phó Diên Thừa báo tin ma ma nhà sinh hạ một bé trai, Sơ Tuyết thầm thấy việc cũng trong dự liệu. Dù thì, chuyện sinh con trai con gái vốn dĩ là năm mươi năm mươi, xác suất sinh con trai chiếm tới một nửa, xem như cũng thành tâm nguyện của cả nhà nguyên chủ.

 

Trước đây, cả nhà bọn họ vẫn luôn đổ chuyện như ý lên đầu cái cớ trong nhà con trai nối dõi, cho rằng chính vì thế nên mới chịu đối xử bất công, mới đời xem thường.

 

Giờ đây, khi chuyện như ý nguyện của họ, nàng cũng chẳng còn nợ nần gì gia đình của nguyên nữa. Sau , nếu qua hòa hợp thì cứ tiếp tục, còn thì cứ xem như họ hàng bình thường là .

 

Bởi lẽ, nàng mơ hồ cảm nhận , tâm lý của Tiêu Mẫu sự đổi. Tuy bà thẳng , nhưng ý trong lời ngoài chữ đều là, bà cố gắng sinh một đứa con trai, thì ba chị em nàng nhất định đối xử thật với , bởi nó chính là chỗ dựa vững chắc cho các nàng .

 

Lần đầu những lời , Sơ Tuyết cũng chẳng mấy để tâm. Nàng chỉ nghĩ đơn giản rằng Tiêu Mẫu vì thấy hy vọng nên mới thuận miệng theo quan niệm của thời nay mà thôi.

 

Thế nhưng, đó nào gặp mặt bà cũng lôi chuyện , khiến nàng cảm thấy chút buồn . Cứ cho là bà thật sự sinh con trai , nhưng bản nàng cũng thành hề tránh thai. Nếu cơ thể của nàng và Phó Diên Thừa vấn đề gì, thì chẳng bao lâu nữa cũng sẽ con. Nàng chẳng hề cảm thấy với năng lực của cần đến một đứa chống lưng.

 

Ngay cả như Đại Tỷ, con trai của tỷ còn lớn tuổi hơn cả vị tiểu cữu cữu . Đợi đến lúc đứa thể chống lưng cho , thì con trai của tỷ cũng thể điều đó . Còn về phần Xuân Hiểu nhỏ nhất, năm nay cũng mười ba tuổi, đợi đến khi em trai thể chống lưng cho vị Tam Tỷ , e là còn chờ dài cổ.

 

Thực chất, hành động của Tiêu Mẫu chẳng khác nào đang cố ý hoặc vô tình vẽ một chiếc bánh vẽ cho ba cô con gái.

 

Chẳng qua là bà cứ cho , còn nàng thì cũng chỉ cho lệ mà thôi.

 

cũng , nếu đứa em trai nên , tài cán, thì nàng giúp đỡ một tay cũng thể. nếu nàng trở thành một chị mù quáng hy sinh tất cả vì em trai, thì đừng mơ.

 

Nàng đang mải mê suy nghĩ, Phó Diên Thừa bỗng cúi xuống hôn nhẹ lên má nàng một cái: "Nàng đang nghĩ gì thế?"

 

Sơ Tuyết khẽ nhích lòng : "Ta đang nghĩ, khi cha con trai , thái độ của họ đối với ba chị em chúng liệu đổi ."

 

Nghe , Phó Diên Thừa bật : "Dù thái độ của họ đổi , nàng vẫn luôn ở bên."

 

Sơ Tuyết lườm một cái: "Hắn đúng là giỏi đằng chân lân đằng đầu, ý của ?"

 

Phó Diên Thừa đáp thẳng một câu: "Bất kể ý nàng là gì, đều là phụ xướng phu tùy."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-vo-linh-ca-tinh-dan-dau-dai-vien-phat-tai-nghich-tap/chuong-1186-dai-ty-ty-an-phai-thuoc-sung-a.html.]

 

Trong khi đó, ở một nơi khác, Tiêu Mẫu cũng đang lẩm bẩm nhắc đến Sơ Tuyết: "Hạ Thu, con hôm nay Sơ Tuyết sẽ về ?"

 

Hạ Thu gật đầu, tay đỡ lấy chiếc bát mà bà ăn xong: "Muội Phu như ạ."

 

Tiêu Mẫu liếc mắt ngoài cửa sổ: "Đã giờ , chắc là nó về đến nơi nhỉ."

 

Hạ Thu liếc bà một cái, lời nào.

 

lúc , Xuân Hiểu học về liền chen một câu: "Vậy là nhà sắp cá ăn , ma ăn chút đồ ngon bồi bổ, e là đảm bảo khẩu phần cho ."

 

Nghe thấy cái giọng điệu hiển nhiên của Xuân Hiểu, Hạ Thu cất tiếng hỏi: "Lời của ý gì?"

 

Xuân Hiểu buột miệng đáp: "Nhị Tỷ của câu cá giỏi nhất, suốt thời gian tỷ ở đây, cả nhà lâu lắm ăn cá. Bây giờ chúng , tỷ tin chắc chắn sẽ mang cá đến ngay lập tức, đến lúc đó Thạch Đầu còn thể ghi nhớ công ơn của tỷ ."

 

Hạ Thu cầm bát ngoài cửa, cất giọng : "Muội cũng là tỷ tỷ, chào đời mấy ngày , nghĩ cách kiếm một con cá về cho ma tẩm bổ, để lớn lên Thạch Đầu cũng ghi nhớ công ơn của ."

 

Xuân Hiểu theo bóng lưng Hạ Thu sắp bước khỏi cửa: "Muội mới bao lớn chứ, với cũng câu cá, thì mà kiếm cá bây giờ. Vả , tài thì nhiều, Nhị Tỷ ở đây , phí sức gì cho mệt, dù thì Nhị Tỷ cũng sẽ về thôi mà."

 

Nói xong, nàng như sực nhớ điều gì đó: "À Đại Tỷ, gà trong sân nhà chỉ còn đúng một con thôi đấy, tỷ gửi tin cho Đại Tỷ Phu, bảo mang thêm mấy con nữa đến , thì ma gì để bồi bổ liên tục ."

 

Nghe những lời , lửa giận trong lòng Hạ Thu cũng bùng lên, nàng xoay , đưa mắt kẻ đang đó đùa giỡn với tiểu : “Vậy chẳng lẽ một Tam Tỷ thì chỉ chờ bữa bữa chia phần cơm cữ của Ma thôi ? Rõ ràng một con gà thể hầm cho Ma ăn những hai bữa, thế mà ngươi cứ một mực cho rằng học hành hao tâm tổn trí, cũng cần bồi bổ, để bây giờ sang với là hết gà ư?

 

hết thì tự ngươi mà tìm cách, đừng chỉ vác mỗi cái miệng đó lải nhải thôi.”

 

Xuân Hiểu chau mày, ngước Hạ Thu đang ngay ngưỡng cửa: “Đại Tỷ, tỷ ăn t.h.u.ố.c s.ú.n.g ? Ta mới lớn ngần , ăn cùng Ma một chút chẳng là chuyện thường tình ?”

 

--------------------

 

 

Loading...