Hai vợ chồng cũng nán nhà Đại bá mẫu quá lâu, khi gửi đồ, chơi đùa cùng cháu ngoại nhỏ Diệu Dương một lúc liền cáo từ rời .
Vừa về đến nhà đẻ, khi hàn huyên với Đại Tỷ và dì, nàng liền đem chuyện m.a.n.g t.h.a.i cho các nàng : “Đại Tỷ, tỷ trong thưa với Ma một tiếng là t.h.a.i , xem bằng lòng cho buồng ở cữ ?”
Hạ Thu ngay lập tức liếc dì, thấy dì gật đầu với , nàng bèn xoay bước căn buồng ở cữ đang treo một dải vải đỏ.
Nàng bước , Tiêu Mẫu cất tiếng hỏi: “Ai đến ?”
Hạ Thu đặt xấp tã khô tiện tay mang lên đầu giường: “Là Sơ Tuyết về đấy ạ.”
Vừa là Sơ Tuyết, đôi mắt Tiêu Mẫu tức thì sáng rực lên: “Nó đến đây, Thạch Đầu nhà chúng chính là chỗ dựa vững chắc cho ba chị em các ngươi, các ngươi đều đối với nó.”
Tay vẫn đang xếp tã, Hạ Thu đáp: “Không nó , mà là nó mới thai, nên bảo con hỏi ý xem cho nó ạ?”
Vừa con gái thứ hai thai, Tiêu Mẫu liền cau mày: “Sao nhanh như ?”
Nghe những lời của ruột , Hạ Thu cũng nhíu mày: “Nó kết hôn hơn một tháng , m.a.n.g t.h.a.i là chuyện thường tình, Ma năng kiểu đó?”
Tiêu Mẫu liếc xéo nàng một cái: “Ý là ?”
Hạ Thu thầm liếc một cái trong bụng: “Vậy lời là ý gì?”
Tiêu Mẫu đứa con trai đang giường: “Ngươi cũng đủ sữa, dốc lòng nuôi nấng em trai ngươi cho thì chỉ thể trông cậy sữa bột. ngươi cũng phiếu sữa bột bây giờ khó kiếm đến nhường nào, nó phiếu trong tay còn tiếp tế cho Quân Quân nhà ngươi, bây giờ nếu nó m.a.n.g t.h.a.i , thì còn thể sớt bao nhiêu phiếu sữa bột cho em trai ngươi nữa?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-vo-linh-ca-tinh-dan-dau-dai-vien-phat-tai-nghich-tap/chuong-1207-dung-la-do-dau-go.html.]
Lời đương nhiên lọt tai Sơ Tuyết và Miêu Y Thu đang ngoài sân một cách rõ mồn một.
Miêu Y Thu thầm mắng trong lòng một câu: là đồ đầu gỗ.
Nàng thầm thở dài một , vội vàng đỡ: “Bà chẳng qua là lo em trai ngươi sữa uống thôi, chứ ý gì khác. Vả nhà chúng đông thế , lẽ nào gom góp nổi mấy tấm phiếu sữa bột cho Thạch Đầu mỗi tháng .”
Nàng cố tình lớn tiếng, chính là vì sợ cô con dâu kế trong nhà buông những lời thiếu suy nghĩ, khiến Sơ Tuyết nguội lòng.
Tiêu Mẫu cũng sực tỉnh, vội ngẩng đầu ngoài, liền thấy chỉ con gái thứ hai và chồng kế, mà ngay cả con rể thứ cũng đang ở ngoài. Trong phút chốc, mặt nàng nóng bừng lên, nghĩ đến câu hỏi của con gái lớn lúc nãy: “Thôi thì, nó t.h.a.i thì đừng buồng ở cữ nữa, để tránh xung khắc, cho cả hai bên.”
Hạ Thu liếc mắt ngoài cửa sổ, bế đứa em trai đang thức giấc lên: “Thạch Đầu, Đại Tỷ bế ngươi cạnh cửa sổ, cho Nhị Tỷ và Nhị Tỷ Phu của ngươi ngắm một chút.”
Lần Tiêu Mẫu phản đối, dù thì tiết trời , nhiệt độ trong nhà ngoài sân cũng như , cũng chẳng sợ gió lùa qua khe cửa: “ , chúng đòi Nhị Tỷ và Nhị Tỷ Phu của ngươi một phong bao lì xì thật to.”
Sơ Tuyết tất nhiên chuẩn sẵn, nhưng những lời Tiêu Mẫu một cách trần trụi như , khiến lòng nàng vô cùng khó chịu.
Miêu Y Thu cau mày liếc trong nhà: Thật chẳng bà thế nào nữa, từ lúc sinh con trai, lúc nào cũng cảm giác như nông nô lật , cất cao tiếng hát .
Sắc mặt Hạ Thu vô cùng khó coi: Chỉ một Sơ Tuyết ở đây thì thôi , đằng đến cả Muội Phu cũng mặt, mà mở miệng đòi thẳng lì xì, bảo Nhị Muội Phu nhà thế nào, bảo Nhị Muội khó xử ?
Trong những ở đây, vui vẻ nhất chính là Phó Diên Thừa. Nhạc mẫu cho nương t.ử nhà buồng ở cữ là , mặc kệ bà gì nữa. Huống hồ hai vợ chồng vốn chuẩn sẵn phong bao lì xì mang theo , dù hôm nay nhạc mẫu đòi thì cũng sẽ đưa, nên chẳng thấy vấn đề gì cả.
--------------------