Thập Niên 70: Vợ Lính Cá Tính Dẫn Đầu Đại Viện Phát Tài Nghịch Tập - Chương 1228: Xem ra là ta đã lấy lòng tiểu nhân đo lòng quân tử rồi

Cập nhật lúc: 2025-12-09 06:56:31
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Sau khi họ trong, Sơ Tuyết mới thở phào một thật dài: “Chuyện ầm ĩ quá.”

 

Phó Diên Thừa vỗ vỗ lên vai nàng: “Không , cũng của chúng , chuyện đây .”

 

Hai đang trò chuyện thì Phó Diên Thừa cất lời: “Phu nhân, vợ chồng Quan sư trưởng đến .”

 

Sơ Tuyết định dậy thì Phó Diên Thừa ấn : “Họ còn một lúc nữa mới tới nơi, lát nữa hãy lên cũng muộn.”

 

Sơ Tuyết lời mà chẳng nên đáp thế nào, nam nhân cũng thật là cố chấp quá .

 

, nàng cũng nỡ từ chối tấm lòng của .

 

Chỉ Phó Diên Thừa thì thầm: “Phu nhân của Quan sư trưởng kế toán ở trường trung học trong quân khu, lẽ vì ở trường lâu ngày nên thích dạy đời khác, lỡ như lát nữa bà điều gì nàng thích thì nàng cứ rộng lòng bỏ qua một chút nhé.”

 

Sơ Tuyết thấy dáng vẻ cẩn trọng từng li từng tí của thì khỏi trêu chọc một phen: “Ta nhớ đây ngươi từng với , phu nhân của Quan sư trưởng giới thiệu cháu gái của bà cho ngươi. Giờ ngươi rào đón với thế , chẳng lẽ ngươi sợ vị phu nhân đó vì ngươi chọn cháu gái bà mà cố tình gây khó dễ cho ?”

 

Phó Diên Thừa thấy biểu cảm của nàng liền ngay là nàng cố ý trêu , liếc bốn phía đưa tay lên véo nhẹ má nàng: “Cảnh hội kế tuy là lão sư, nhưng nhân phẩm thì gì để chê cả, sẽ cố tình khó khác , nàng cứ yên tâm.”

 

Sơ Tuyết ngẩng đầu : “Xem lấy lòng tiểu nhân đo lòng quân t.ử .”

 

Phó Diên Thừa nào dám nhận lời , vội vàng đỡ: “Phu nhân của xinh lương thiện, đương nhiên như .”

 

Trong lúc hai còn đang đấu khẩu, khách tiến đến gần. Phó Diên Thừa liền đưa tay đỡ Sơ Tuyết dậy, trang trọng giơ tay chào Quan sư trưởng: “Sư trưởng, phu nhân.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-vo-linh-ca-tinh-dan-dau-dai-vien-phat-tai-nghich-tap/chuong-1228-xem-ra-la-ta-da-lay-long-tieu-nhan-do-long-quan-tu-roi.html.]

Quan sư trưởng từng gặp Sơ Tuyết, nhưng Quan phu nhân thì . Sau vài lời hàn huyên đơn giản, Phó Diên Thừa nắm lấy tay Sơ Tuyết, giới thiệu: “Sư trưởng, phu nhân, đây là phu nhân của , Tiêu Sơ Tuyết.”

 

Sơ Tuyết mỉm gật đầu với hai : “Chào hai vị, cảm ơn sư trưởng và phu nhân bớt chút thời gian quý báu ghé qua, mời hai vị trong.”

 

Phu nhân sư trưởng, Cảnh Yến Văn, đang định bước trong thì bỗng khựng : “Không họ Liễu ? Sao đổi thành họ Tiêu ?”

 

Chuyện Sơ Tuyết đổi họ, Phó Diên Thừa báo cáo từ nên Quan sư trưởng đương nhiên rõ. Ông kéo nhẹ tay áo phu nhân , : “Chuyện dài dòng lắm, nhưng dù là họ Liễu họ Tiêu thì cũng đều là một cả thôi.”

 

Không đợi phu nhân thêm lời nào, Quan sư trưởng mỉm với Phó Diên Thừa: “Chuyện trong quân đội, ít khi về nhà kể với nhà. Các ngươi cứ tiếp tục công việc , đưa bà trong .”

 

Sau khi trong và dẫn đến chỗ , Cảnh Yến Văn mới ghé tai hỏi nhỏ chồng: “Rốt cuộc là chuyện gì ?”

 

Quan sư trưởng vốn định , nhưng thấy dáng vẻ hỏi cho nhẽ thôi của phu nhân nhà , đành tóm tắt : “Nhạc phụ của Phó Diên Thừa từ nhỏ tráo đổi, gần đây mới tìm ruột thịt, đương nhiên là nhận tổ quy tông .”

 

Cảnh Yến Văn đưa mắt Sơ Tuyết đang ở cửa, nụ tươi như hoa nở môi: “Hóa .”

 

Nói , bà nghĩ đến cháu gái , bất giác thở dài một tiếng: “Không đến bao giờ con bé Xuân Mai mới tìm chính duyên của nó nữa?”

 

Quan sư trưởng vỗ vỗ tay phu nhân: “Thôi , bà cứ lo nhiều hơn cho chuyện của con gái chúng . Đã giới thiệu cho nó bao nhiêu , chỉ tiếc là mắt thì để ý đến nó, còn để ý đến nó thì nó chẳng lọt mắt xanh đứa nào. Biết bây giờ?”

 

Cảnh Yến Văn lườm chồng một cái: “Xuân Mai từ nhỏ quấn quýt bên cạnh , khác gì con gái ruột của . Chẳng là do ông, dì phu , để tâm đó ? Người Tiểu Phó cũng thành gia lập thất , chuyện của con bé thể trì hoãn thêm nữa. Lát nữa ông mau mau hỏi thăm mấy chiến hữu cũ của ông xem, đối tượng nào thích hợp để xem mắt .”

 

--------------------

 

 

Loading...