Thập Niên 70: Vợ Lính Cá Tính Dẫn Đầu Đại Viện Phát Tài Nghịch Tập - Chương 1242: Chẳng phải ta không muốn giữ, mà là không tài nào giữ nổi

Cập nhật lúc: 2025-12-10 02:15:19
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Cố Phó Xưởng Trưởng mới dẫn rời , thì Trần Chủ Nhiệm của văn phòng nhà máy hối hả bước .

 

Thậm chí đến cả cửa phòng việc cũng quên gõ: “Xưởng trưởng, tin vui, tin vui cực lớn đây ạ.”

 

Bấy giờ, vì nhiệm vụ tiếp đón của nhà máy ngày , buổi sáng Trần Chủ Nhiệm đặt một vài thứ mới đến, thế nên chuyện Sơ Tuyết xin thôi việc, .

 

Dương Xưởng Trưởng đang định gọi điện cho cấp , bỗng thấy giọng của Trần Chủ Nhiệm, khỏi chau mày hỏi: “Tin vui lớn gì chứ?”

 

Trần Chủ Nhiệm run run giơ tờ báo tay lên : “Tiểu công thần của chúng lên báo , còn cả ảnh nữa, ngài xem nàng thể tài giỏi đến thế chứ?”

 

Dương Xưởng Trưởng vẫn kịp phản ứng, Trần Chủ Nhiệm trải tờ báo mặt , dùng ngón tay chỉ một nhỏ mặt báo mà : “Ngài xem tấm ảnh chụp đắc lực bao, nha đầu đúng là nghé con mới sinh sợ cọp, chuyện nguy hiểm như cũng dám xông , nhưng đây cũng chính là điểm khâm phục nhất ở nàng, chuyện là xắn tay thật.”

 

Hắn cứ một thao thao bất tuyệt khen ngợi, mà chẳng hề để ý đến sắc mặt của Xưởng trưởng.

 

Mãi đến khi đến khô cả họng, đang định rót một ly nước, mới nhận sự khác thường của Xưởng trưởng: “Xưởng trưởng, ngài thế?”

 

Dương Xưởng Trưởng đưa tay lên vuốt mặt: “Ta lẽ gây họa .”

 

Trần Chủ Nhiệm ngơ ngác hỏi: “Gây họa, họa gì cơ?”

 

Dương Xưởng Trưởng giơ tay chỉ tấm ảnh đăng báo, đó cả thảy hai tấm, một tấm là cảnh Sơ Tuyết tay cầm thòng lọng, mẩy ướt sũng đang quăng dây xuống biển, một tấm là cảnh nàng thuyền tròng , dùng sức quăng đó lên thuyền, bất kể là tấm nào, cũng đều chụp đặc sắc, là do tay chuyên nghiệp chụp.

 

Hắn cũng ngờ , chỉ vì một quyết định sai lầm của , chỉ khiến nhà máy mất một nhân tài, mà quan trọng nhất là những chuyện cấp chắc chắn sẽ tra hỏi, kéo theo đó là vấn đề trách nhiệm của bản , nghĩ đến đây đầu đau như búa bổ, , thể chờ c.h.ế.t.

 

Thế là vội vàng bấm một cuộc điện thoại: “Giúp chuyển máy đến *”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-vo-linh-ca-tinh-dan-dau-dai-vien-phat-tai-nghich-tap/chuong-1242-chang-phai-ta-khong-muon-giu-ma-la-khong-tai-nao-giu-noi.html.]

 

Chẳng mấy chốc, đầu dây bên nhấc máy: “A lô, ai đấy?”

 

“Tần * trưởng, là , Tiểu Dương đây.”

 

Đối phương là Dương Xưởng Trưởng liền : “Ồ, Tiểu Dương, gọi điện đến thế, vì chuyện của Nhược Vân nhà ?”

 

“Tần * trưởng, ạ, chỉ chuyện của Nhược Vân, mà còn một vài chuyện khác báo cáo với ngài, lẽ nan giải một chút.”

 

“Ồ, nan giải , xem nào.”

 

“Mấy hôm cấp để Tiêu Sơ Tuyết của nhà máy chúng phiên dịch cùng phái đoàn doanh nhân ngoại quốc Ý, chuyện ngài cũng đấy ạ, Nhược Vân đang ở chỗ , nên đến thử sức, tích lũy thêm kinh nghiệm, nhưng ngờ vì kinh nghiệm còn non kém, khiến cô An Na, đối tượng phục vụ, vô cùng bất mãn, bên Ngoại thương Kinh tế vì chuyện tìm đến Bộ, lãnh đạo Bộ khi chuyện nổi trận lôi đình, và lập tức gọi điện đến nhà máy, thông báo chúng mau chóng cử Tiêu Sơ Tuyết đến cứu vãn tình hình.

 

trớ trêu , Tiêu Sơ Tuyết mới từ Hội chợ Quảng Châu trở về, đang trong kỳ nghỉ phép, vốn dĩ hôm nay thể đến đó ngay, nhưng ngờ đến nhà máy thủ tục thôi việc...”

 

Hắn đang định tiếp, thì đầu dây bên ngắt lời: “Dù thế nào nữa, hết giữ , để nàng thành nhiệm vụ phiên dịch do cấp giao phó hãy .”

 

Dương Xưởng Trưởng xong liền thở dài một nặng trĩu: “Chẳng giữ, mà là tài nào giữ nổi.”

 

“Tại ?”

 

“Có ít nguyên nhân, nghĩ chủ yếu nhất là vì kỳ nghỉ phép, để của văn phòng nhà máy đến chuyển một thông báo biệt phái, khiến trong lòng nàng nảy sinh bất mãn.”

 

--------------------

 

 

 

Loading...