Dương Xưởng Trưởng còn kịp nghĩ cách nào để vãn hồi những ảnh hưởng tai hại, Giang Bí thư vội vã bước : "Xưởng trưởng, , của tòa soạn báo đến, họ gặp Tiêu Sơ Tuyết."
Dương Xưởng Trưởng gương mặt lộ rõ vẻ vui, gắt lên: "Nàng nghỉ việc ? Ngươi cứ thẳng với bọn họ là , còn cần dạy ngươi cách việc ?"
Sắc mặt Giang Bí thư trông vô cùng khó coi: "Thế nhưng nữ phóng viên căn bản chẳng thèm gì cả. Nàng còn bảo một đại công vô tư như , thể nào về đến kinh thành đột ngột nghỉ việc, nhất quyết đòi xưởng để tìm hiểu sự tình thực hư."
Dương Xưởng Trưởng đập mạnh tay xuống bàn: "Đầu óc nàng vấn đề ? Đây là Xưởng Cán Thép, chứ tòa soạn báo của bọn họ."
Chỉ là lời của dứt, bên ngoài vọng một giọng : "Dương Xưởng Trưởng oai phong thật nhỉ?"
Dương Xưởng Trưởng phía cửa, liền trông thấy cấp trực tiếp của : "Lãnh đạo, ngài đến mà báo một tiếng, để còn tận cổng lớn đón ngài."
Người đến mặt lạnh như băng: "Báo , thì còn thấy cảnh ngươi oai thị uy thế ?"
Dương Xưởng Trưởng thấy câu , tức thì sợ đến toát cả mồ hôi lạnh: "Lão lãnh đạo, chỉ là nhất thời kiềm chế cơn nóng nảy thôi ạ."
Người ung dung xuống chiếc ghế sô pha bằng gỗ: "Bên Bộ Ngoại Kinh Mậu cứ thúc giục mãi, hôm nay đến đây chính là để tìm hiểu nguyên nhân đồng chí Tiêu Sơ Tuyết nghỉ việc."
Dương Xưởng Trưởng lộ vẻ mặt đầy khó xử: "Lão lãnh đạo, ngài lời ong tiếng ve nào ? Trước đây ..."
Chỉ là còn hết câu, vị lãnh đạo giơ tay ngắt lời: "Dương Xưởng Trưởng, ngươi tính nghiêm trọng của chuyện ? Bên Ngoại Kinh Mậu gọi điện thoại sang, nếu ngày mai An Na tiểu thư vẫn gặp Tiêu Sơ Tuyết, họ sẽ hủy bỏ bộ lịch trình tiếp theo. Tốt nhất ngươi nên thật với , tin một thể vì việc nghĩa quên , bất chấp hiểm nguy xả cứu , thể hành xử màng đại cục như ."
Dương Xưởng Trưởng lau vội mồ hôi trán, cũng những chuyện e rằng thể giấu giếm nữa, bèn đem bộ sự việc xảy kể một năm một mười, đương nhiên cũng quên nhắc đến sự bất đắc dĩ của và hành động khắc phục đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-vo-linh-ca-tinh-dan-dau-dai-vien-phat-tai-nghich-tap/chuong-1248.html.]
Kết quả, run rẩy kể xong, vị lãnh đạo vỗ một cái “rầm” xuống bàn, tức giận đến mức bật dậy, chỉ thẳng mặt mà mắng:
“Ngươi xem quyền lực trong tay là cái gì? Xem lợi ích quốc gia là cái gì hả, là công cụ để ngươi luồn cúi, tìm cơ hội ?”
Mắng xong, ngài về phía Cố Phó Xưởng Trưởng đang ở cửa: "Tiếp theo, công việc trong xưởng sẽ do ngươi tạm thời tiếp quản. Tư tưởng của Dương Xưởng Trưởng đây nguy hiểm, đình chỉ công việc trong tay."
Dương Xưởng Trưởng thấy những lời , hình lảo đảo, vịn bàn mới vững : "Lão lãnh đạo, ngài ."
Vị lãnh đạo đến một cái liếc mắt cũng thèm dành cho , chỉ tay về phía Cố Phó Xưởng Trưởng: "Ngươi dạo một vòng với ."
Nói xong, ngài còn hiệu cho những cùng phía dừng bước.
Cố Phó Xưởng Trưởng từ chỗ Sơ Tuyết trở về, bèn đem chuyện Công an Quảng Thị và Bộ Đường sắt gửi phần thưởng cho Sơ Tuyết báo cáo . Vẻ mặt vị lãnh đạo càng lộ rõ biểu cảm hận rèn sắt thành thép: "Một con át chủ bài như , để đ.á.n.h cho nát bét. E rằng Bộ chúng sắp trở thành trò cho các bộ ngành khác ."
Nghĩ đến vị Tần gia đại tiểu thư , vị lãnh đạo càng tức chỗ trút: Được lắm, chuyện ắt gánh vác, là vì Tần gia nữ, thì cứ để Tần gia đến mà chịu trách nhiệm.
Cố Phó Xưởng Trưởng cùng lãnh đạo một vòng quanh xưởng, khi nắm bảy tám phần sự việc, liền ngoảnh đầu mà dẫn theo đoàn tùy tùng rời khỏi xưởng.
Dương Xưởng Trưởng từ đến nay từng mất mặt như , nhưng lãnh đạo lên tiếng, dù giải thích, cũng chẳng cho cơ hội.
Chỉ là thể cam tâm, liền đuổi hết tất cả , lập tức bấm một cuộc điện thoại khác: "Tần * trưởng, , lão lãnh đạo đến xưởng, sự việc lẽ còn nghiêm trọng hơn chúng tưởng tượng..."
--------------------