Thập Niên 70: Vợ Lính Cá Tính Dẫn Đầu Đại Viện Phát Tài Nghịch Tập - Chương 201: Chẳng lẽ muốn chia một chén canh từ chỗ chị em dâu sao?

Cập nhật lúc: 2025-12-01 11:35:43
Lượt xem: 25

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Khâu Thiếu Phong chính là lúc định cất lời thì bỗng thấy giọng của Khâu Gia Đại Bá Mẫu từ bên ngoài vẳng đến: "Không chuyện gì to tát , chỉ là dậy nhanh quá nên sái lưng thôi."

 

chẳng ưa gì Trương Sơn Mai liền lên tiếng: "Bà đang yên đang lành chạy tới tận ngoài phòng của vợ chồng nhà Thiếu Phong để mà sái lưng chứ?"

 

Câu chuyện khơi lên, liền kẻ hùa theo lời nàng : "Chẳng lẽ chia một chén canh từ chỗ chị em dâu ?"

 

Lời dứt, cả đám đều phá lên rộ.

 

Khâu Thái Nãi lúc ở trong phòng cũng yên nữa: "Trời cũng còn sớm, bà con cũng mệt mỏi cả một ngày , mau về thu dọn nghỉ ngơi thôi."

 

Lời tuy đôi chút ý tứ đuổi khách, nhưng quả thật bà cũng là vì cho họ, cả đám lúc mới chịu giải tán.

 

Thấy cả, Khâu Thái Nãi sang con dâu cả, bực bội buông một câu: " là đồ mắt cạn, phen , tự hành xác tận trạm xá, ngày nào cũng chẳng để bớt lo."

 

Dứt lời, bà về phía phòng của con trai.

 

Chỉ tiếc rằng đôi chân bó gót của lão phu nhân hạn chế tốc độ của bà.

 

Cả một đời bà chỉ sinh Khâu Lão Thật, tức Khâu Lão Đầu, là mụn con trai duy nhất. Con dâu của bà mệnh bạc, khi sinh hạ Lão Nhị Khâu Lai Xương, cũng chính là cha chồng của Hạ Thu, thì chẳng mấy năm vì bạo bệnh mà qua đời.

 

Đợi con dâu mãn tang ba năm, bà lo liệu cho con trai một mối hôn sự khác, chỉ tiếc rằng cũng là kẻ phúc phận, về nhà chồng ba năm mà chẳng để mụn con nào, đến năm Tam Thất còn lũ giặc Oa sát hại.

 

Kể từ đó, con trai bà một lòng ở nuôi hai đứa con trai khôn lớn, cho đến tận bây giờ.

 

Khâu Lão Thật thấy bước , liền hỏi: "Mẹ, qua đây?"

 

Hắn gõ gõ chiếc tẩu t.h.u.ố.c trong tay mép giường kháng cất .

 

Khâu Thái Nãi thẳng xuống mép giường kháng: "Con trai, thằng Lai Phượng cả cháu nội cháu ngoại, thằng Lai Xương cũng sắp lên chức ông , cứ ăn chung một nồi thế e là còn hợp nữa, là chúng chia nhà thôi."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-vo-linh-ca-tinh-dan-dau-dai-vien-phat-tai-nghich-tap/chuong-201-chang-le-muon-chia-mot-chen-canh-tu-cho-chi-em-dau-sao.html.]

Khâu Lão Đầu cũng lấy gì ngạc nhiên: "Trước đây đợi Thiếu Hà của Chi lớn, Thiếu Thành và Thiếu Mai của Chi hai thành gia lập thất mới chia nhà , cớ gì bây giờ chia ngay?"

 

Khâu Thái Nãi thở dài một : "Người thể chịu già con ạ. Trước đây cứ luôn trông nom, quán xuyến thêm cho chúng nó, nhưng bây giờ chúng nó đều lên chức ông cả , mà còn quản nữa thì phần hợp lẽ. Hơn nữa, con cũng thấy đấy, cái đứa nhà Thiếu Hồ càng ngày càng thể thống gì, nếu cứ tiếp tục ăn chung một nồi, e rằng mâu thuẫn sẽ ngày một nhiều thêm. Ta nghĩ thà rằng chia nhà sớm một chút, để chúng tự vận động mà sống."

 

Khâu Lão Đầu mái đầu bạc trắng của : "Bao năm qua là con bất hiếu, để nhọc lòng lo toan cho cả đại gia đình , vất vả cho ."

 

Khâu Thái Nãi ngờ con trai thể những lời như , sống mũi bất giác cay cay, mắt hoe hoe ngấn lệ: "Mấy hôm nữa là bắt đầu tỉa mạ , đợi xong đợt bận rộn , chúng sẽ chọn một ngày lành để chia nhà."

 

Khâu Lão Đầu gật đầu đáp: "Tất cả đều theo ."

 

*

 

Kinh Thị

 

"Chuyện bảo các ngươi điều tra, tiến hành đến ?"

 

"Bẩm Phu Nhân, liệu nhầm lẫn gì ạ? Mấy hôm điều hết nhà họ Tiêu , nhưng chúng thuộc hạ lục tung khắp nhà mà vẫn tìm thấy thứ cần."

 

"Nhà họ Tiêu nơi nào như mật thất ngăn chứa bí mật ?"

 

Tin tức từ bên thể là lửa khói , rốt cuộc Tiêu Ngọc Đức giấu thứ đó ở ?

 

"Các ngươi để sơ hở gì chứ?"

 

"Phu Nhân cứ yên tâm, bảo mẫu nhà họ Tiêu xin nghỉ phép về quê chịu tang, trong nhà vốn dĩ một bóng . Hơn nữa, chúng thuộc hạ vô cùng cẩn thận, răm rắp theo lời , hề động đến bất cứ thứ gì."

 

Thật lúc đó bọn cũng tiện tay chôm chỉa vài món đồ đáng giá mới rời , nhưng nghĩ đến nhỡ hỏng đại sự của Phu Nhân, đến lúc đó e rằng khó mà thoát khỏi trừng phạt, nên đành nén lòng nhịn xuống.

 

--------------------

 

 

 

Loading...